Người dân Việt Nam trong hơn tháng qua kể từ ngày Trung Quốc ngang nhiên kéo giàn khoan vào sâu trong vùng biển đặc quyền kinh tế, mỗi người một cách biểu lộ phản ứng của mình. Đến người hiền lành nhất cũng cảm nhận bị đe dọa bởi quân xâm lược. Ra chợ sẽ thấy, những khuôn mặt lấm lem của người mua gánh bán bưng luôn loáng thoáng nỗi lo âu chiến tranh và trong ngôn ngữ thường ngày người ta không ít lần nghe đến hai chữ “giàn khoan” cùng hàng ngàn bàn tán.
Những bàn tán rất đời thường trong quán cà phê, nơi công sở thậm chí ngay trong các bàn tiệc quan hôn tang tế lộ ra một điều: mọi sự đã phơi bày trước bàn dân thiên hạ về ý đồ xâm lăng của Trung Quốc. Khởi đầu thì người ta lo ngại, dần dà là sự tức giận và cuối cùng là cay đắng, xấu hổ.
Lo ngại vì Trung Quốc mạnh và tham vọng bá quyền. Tức giận vì Việt Nam gần như cô độc trong vùng, ngoại trừ Philippines, số còn lại trong khối ASEAN hầu như im lặng không một lời phê phán. Và cuối cùng là cay đắng, xấu hổ khi Trung Quốc công bố một loạt những bằng chứng về Công hàm Phạm Văn Đồng ký năm 1958. Sách giáo khoa địa lớp 9 của Việt Nam xuất bản năm 1974 rồi bản đồ thế giới do Cục Đo đạc Bản đồ Việt Nam in năm 1972 công nhận Hoàng Sa – Trường Sa là của Trung Quốc. Cả nước chết lặng, cổ đắng họng khan, nghẹn ngào khi biết ra rằng cả một hệ thống cầm quyền từ xưa tới nay đã lạc vào mê hồn trận do Trung Quốc sắp đặt.
Câu hỏi từ mấy năm qua: tại sao không đem Hoàng Sa – Trường Sa vào sách giáo khoa đã có lời giải. Một lời nguyền thì đúng hơn, bởi nó chứa đựng một chính sách nhất quán sai lầm của nhiều đời Tổng Bí thư.
Kinh thánh Thiên chúa giáo có nhân vật Giu Da cả gan bán Chúa cho quân Do Thái để lấy 30 đồng bạc sao mà giống câu chuyện của Đảng cộng sản Việt Nam công nhận Hoàng Sa-Trường Sa là của Trung Quốc đến thế.
Giu Da lập luận rằng Chúa của ông là quyền năng vô tận không một thế lực nào có thể bắt và giết ngài, vì vậy lừa bọn Do Thái để lấy 30 đồng bạc là một hành động thông minh có khi còn được khen thưởng. Giu Da không ngờ ý Chúa đã muốn cứu chuộc nhân loại và hành động của y như một bài học cho con người về sự phản phúc chứ không thể xem là khôn ngoan.
Ông Phạm Văn Đồng rơi đúng vào trường hợp này khi nghĩ rằng ký công hàm không phải là xác nhận chủ quyền vào tay Trung Quốc. Chữ ký ấy chỉ có ý nghĩa làm vui lòng một thế lực đang giúp Việt Nam chiến đấu chống Mỹ và do đó có thể cho là một sự khôn khéo của ngoại giao.
Ông Đồng và Đảng Cộng sản Việt Nam đã đi theo vết xe của Giu Da bán Chúa. Thay vì bán một thánh nhân thì ông và Đảng cộng sản đã đem đất nước ra đặt cược với Trung Quốc. Từ tờ công hàm ấy, Việt Nam trượt dài dưới áp lực của phương Bắc để có thêm hai hành động mê muội theo sau khiến Trung Quốc không dại gì mà không khai thác.
Ba chi tiết dẫn đến mất nước ấy không ai có khả năng phản biện vì càng cố phản biện thì sự ngụy biện càng lộ rõ hơn.
Bây giờ thì mọi câu hỏi trong quá khứ đã có lời giải thỏa đáng. Đảng và nhà nước Việt Nam ý thức công hàm Phạm Văn Đồng là lưỡi gươm Damocles luôn lơ lủng trên đầu nên khi dân chúng biểu tình chống Trung Quốc thì chính quyền đàn áp không thương tiếc. Hàng hóa Trung Quốc tràn ngập do nhà nước cố tình làm ngơ. Nhà thầu Trung Quốc chiếm mọi cuộc thầu lớn nhỏ, nhập siêu của Trung Quốc mỗi năm mỗi cao hơn…là những biểu hiện lấy lòng để Trung Quốc quên đi chuyện cũ…
Thế nhưng Việt Nam lại mau quên. Quên Trung Quốc là một anh bạn lật lọng và sẵn sàng làm mọi chuyện để đạt mục đích của họ. Nhường nhịn như vậy nhưng Việt Nam vẫn không bịt được mồm của một kẻ quen thói lu loa nhất là lu loa để lấy hết biển Đông thì dù có làm hơn thế trăm lần Trung Quốc cũng sẽ theo đến cùng cuộc chiến tranh mồm mép.
Còn một chút niềm tin vào Chủ nghĩa Xã hội cũng bị Trung Quốc dày xéo lên luôn, thế là Đảng và nhà nước Việt Nam đành quay mặt vào… nhau tìm phương kế thoát ra tiếng xấu ngàn đời.
Báo chí rõ ràng không dám đổ tội cho Phạm Văn Đồng, vì làm như thế là chấp nhận công hàm bán nước. Nhưng dù không chấp nhận cũng khó mà tranh cãi giữa tòa án quốc tế, nơi bài học Giu Da bán Chúa đã được các ông bà thẩm phán người phương Tây thuộc lòng từ khi mới sinh ra.
Cánh Cò, Việt Nam 18/06/2014
Nội dung bài viết thể hiện quan điểm của tác giả, không nhất thiết thể hiện quan điểm tindachieu
Theo rfa
Những người cuồng tín vào chủ nghĩa Cộng Sản sẵn sàng đánh đổi tất cả để thỏa mãn tham vọng điên cuồng của họ.
Bài học cảnh giác với người Tàu mà ông cha ta đã truyền lại từ mấy nghìn năm đã không được học đến nơi đến chốn. Giờ đây đảng CSVN đang bên bờ vực sụp đổ, nhưng trước khi sụp đổ nó vẫn có thể gây ra nhiều tội ác với những người dân bắt đầu nhận ra sự thực về nó.
Những cái đầu cộng sản ngu muội đã không chọn học theo văn minh phương Tây, mà cam chịu làm nô lệ cho CS Tàu, hậu quả là đất nước lụi bại, đạo đức xuống cấp, tham nhũng tràn lan. Người Việt Nam không những không có bạn và đồng minh mà còn bị khinh thường bởi người dân các nước khác như Nhật, Hàn, Thái, Mã Lai… và thậm chí cả người TQ nữa.
Các lãnh đạo cộng sản VN vẫn cho con cái đi du học Mỹ, Anh, Nhật, Châu Âu đấy chứ, có mấy thằng cho con cái đi du học TQ, Triều Tiên, Cu Ba đâu.
CSVN đã bị CS Tàu nắm gáy rồi, và nó cũng sẵn sàng để CS Tàu nắm gáy miễn là giữ được vai trò lãnh đạo của bọn nó.
Các anh đều nói có lý nhưng đó chỉ là 1 góc nhìn, nó phản ánh mặt yếu kém chứ chưa toàn diện.
Cũng giống như TQ, có lý lẽ riêng khi đưa các bằng chứng của nó ra để biện minh cho các hành động xâm lược trên biển Đông hiện nay vậy.
Rất tiếc, sự thật mới là chân lý.
VN-TQ, trong các mối quan hệ thì chúng ta lợi dụng TQ và cũng bị TQ lợi dụng.
Để giải phóng thống nhất đất nước, chúng ta đã dựa vào TQ và nhờ nó rất rất nhiều.
Tuy vậy, Lịch sử cũng đã để lại một số điều đáng tiếc và trong đó Thật đáng tiếc khi VN lại để tuột cái của mình vào vòng luẩn quẩn trong suốt một giai đoạn dài. Cái sự luẩn quẩn này nó cũng phản ánh chính xác nhiều mối quan hệ luẩn quẩn của VN với TQ, đem lại lợi thế, lợi ích cho TQ là phần nhiều.. (Riêng về Công hàm của bác Đồng thì cũng chỉ là minh chứng cho sự xảo quyệt của TQ mà thôi)
Với tình hình hiện tại:
Việt Nam chúng ta cứ suy đi, tính lại mãi mà không biết làm thế nào cho tròn? Đưa vấn đề BĐ ra quốc tế ?? dùng vũ lực để lấy lại ?? để nguyên như vậy cho đến lúc mất hết vào tay TQ??
Trong khi: Trung Quốc thì luôn ở thế trên chúng ta nhiều nước cờ trên mọi lĩnh vực chứ không riêng vấn đề Biển Đông.
Tôi chắc chắn 1 điều là: TQ đã chuẩn bị sẵn sàng cho chiến tranh với VN trong khi chúng ta cứ mải mê với những chuyện không đâu vào với đâu..
TQ có phải là không sợ chiến tranh với VN ??? có phải là họ sẽ được lợi nhiều khi có Chiến tranh với VN ???
Tôi nghĩ họ cũng không muốn có chiến tranh, nhưng chắc chắn họ muốn điều khiển VN và nhiều nước khác để phục vụ lợi ích của nó và trước hết là có được Biển Đông, và để có được Biển Đông họ đã sẵn sàng cho Chiến tranh (cái này là đã nhìn thấy).
Vậy VN liệu có thể tránh được cuộc chiến này không ??? Chắc chắn là không thể tránh được bởi vì TQ mang chiến tranh đến chứ không phải VN, TQ quyết định có chiến tranh với VN không chứ không phải VN quyết định.
Mấy bác trong QH và CP có thể cho rằng COC hay DOC mang lại sự ổn định hòa bình cho BĐ là điều sai lầm nghiêm trọng. Vì TQ sẵn sàng đạp bỏ mấy thứ đó khi đến lúc họ quyết định.
Ngay cả khi VN biếu không Biển Đông cho TQ đi nữa thì trong một ngày không xa TQ cũng sẽ xâm lược VN, hoặc như nhiều người nói là TQ đã xâm lược VN nhiều năm nay rồi vì xét cho đến cùng thì mọi cuộc xâm lược là để thống trị hoặc khai thác, TQ giờ muốn khai thác tài nguyên là chính và điều đó họ đã làm được ở VN thậm trí họ còn làm được nhiều hơn thế (không cần dẫn chứng mọi người đều nhìn thấy)
VN muốn thoát khỏi vòng tay TQ hay không chỉ là việc có dám giành thế chủ động hay không mà thôi.
Thách thức cũng chính là cơ hội và cơ hội nào cũng có thách thức.
Buồn cho VN là: kiện TQ mà VN còn chả dám. Cứ nói là mình có nhiều bằng chứng, vân vân và vân. Nói nhiều thế để làm gì ? đến khi TG hoài nghi về mọi thứ thì cũng bằng 0.
Khi đã đủ bằng chứng về việc TQ đặt giàn khoan vào vùng biển VN rồi thì còn chờ gì mà chưa kiện TQ, ko lẽ mấy Đ ta bị TQ bắt thóp vấn đề gì hay sao.
Bây giờ là thời đại nào mà ta vẫn còn tin vào phe xhcn nữa, hãy dựa vào chính sức mạnh của mình (trí tuệ và đồng lòng của nhân dân) để giải quyết vấn đề dân tộc. Chỉ có quyền lợi và lãnh thổ Quốc Gia là tối thượng !
“Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta,
mà cần hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay.”
đó là câu trong bài hát Khát Vọng Tuổi Trẻ mà mình thích nhất.
Khi tổ Quốc cần chúng tôi luôn sẵn sàng
Muôn đời các thế hệ người Việt Nam luôn sẵn sàng bảo vệ tổ quốc, non sông Việt, biển trời của cha ông để lại. thà hi sinh chứ không thể chịu khuất phục hay sống trong ô nhục.
AI CŨNG YÊU TỔ QUỐC CỦA MÌNH, TÔI CŨNG VẬY MÀ CÁC BẠN CŨNG VẬY. NHƯNG MỘT ĐẤT NƯỚC MÀ THAM NHŨNG TRÀN LAN , CỨ LÀM QUAN LÀ GIÀU KHÔNG CẦN BIẾT LÀ LÀM GÌ, ĐỤNG ĐẾN NGÀNH NGHỀ GÌ, LĨNH VỰC GÌ CŨNG BE BÉT HẾT CẢ, THẬT XÓT XA QUÁ.QUỐC HỘI CŨNG KHÔNG PHẢI LÀ CƠ QUAN QUYỀN LỰC NHẤT, MÀ CƯƠNG LĨNH CỦA ĐẢNG ĐỨNG TRÊN CẢ HIẾN PHÁP. LÀM THẾ NÀO ĐỂ VIỆT NAM THAY ĐỔI, TÔI MONG CHỜ NGÀY NÀY.
nhân dân VN tuyệt đối tin tưởng vào sự lãnh đạo, chính sách chiến lược biển đảo của ĐCSVN. bài báo cố quy kết công thư 58 rằng: ĐCSVN công nhận HS-TS của trung quốc. nhưng thực tế thì công thư đó không hề nói gì tới việc VN từ bỏ HS-TS, và thậm chí còn không nói tới hai từ “hoang sa, truong sa” trong đó. nếu tác giả cho rằng VN đuối lý, thất bại với công thư 58 thì tại sao trung quốc không khởi kiện VN hay là tham gia vụ kiện của VN (nếu có) ở tòa án quốc tế? tác giả trả lời được không khi quy kết công thư 58 như thế?
Điên à mà tin vào ĐCSVN?
Sao lại dại dột đi tin vào đảng CS thế, đảng ấy họ chỉ vì lợi ích của họ thôi, vì cái ghế lãnh đạo của nó thôi.
Đ đã cho tôi sáng mắt sáng lòng
Đất nước ta mà đảng ta vẫn nói: Pháp xâm lược nước ta và cướp bóc tài nguyên của đất nước ta. Mỹ xâm lược nước ta…
Nhưng nhìn lại cho kỹ thì pháp vào VN chẳng lấy của dân VN cái gì mà chỉ thấy làm bao nhiêu con đường từ Quốc lộ 1 dến Quốc lộ 18 và không có khu dất nào thuộc pháp trên dất nước ta, kể cả khu kinh tế hay mảnh rừng, bãi biển mua bán… Đến Mỹ cho đến nay cũng không thấy dặc khu kinh tế nào xuất hiện.
Vậy mà cái đảng cộng sản Nga thì rắp tâm cái cái cảng Cam ranh, tàu thì cướp của ta Hoàng sa, gạc ma trường sa, thác bản dốc, ải mục nam quan và đang thôn tính hàng trăm ngàn ha rừng vùng biên và các đỉnh cao chiến lược quân sự vùng biên giới Đông bắc và đỉnh cao xã Kỳ thượng Huyện Hoành bồ Quảng Ninh!!! ??? ai đưa giặc vào nhà !!!? Linh? Mười? Đồng? Phiêu? Mạnh? và thằng lú?