Home » Chia sẻ » Thế nào là sự cho đi đúng đắn?

Có những việc nhìn cứ tưởng là xấu nhưng thật sự không phải vậy. Làm việc thiện người ta cứ nghĩ là việc tốt, giúp đỡ người khác nhưng có khi nó lại là việc xấu trong xã hội hiện đại như bây giờ.

Lòng tốt đặt nhầm chỗ sẽ gây hậu quả thế nào?

Sẽ thật đáng quý nếu một người có tấm lòng lương thiện và mong muốn giúp đỡ người khác, nhưng bạn có biết rằng nếu lòng tốt đặt nhầm chỗ đôi khi sẽ lại mang đến kết quả hoàn toàn ngược lại với mong muốn tốt đẹp ban đầu. Câu chuyện dưới đây góp phần nói lên điều đó.

Lòng tốt đặt không đúng chỗ đôi khi sẽ gây thêm phiền muộn và khó xử cho cả đôi bên.

Hàng ngày Bob và bạn gái đều đi bộ từ công sở về nhà, vì làm vậy cả hai thấy gắn bó với nhau và hạnh phúc hơn. Bob vốn là một chàng trai tốt bụng và quan tâm tới mọi người, sẵn lòng tương trợ ai gặp khó khăn. Một hôm khi cùng bạn gái trên đường tan ca về nhà, anh gặp một người ăn mày đang ngồi bên vệ đường, quần áo nhìn sờn tã nhưng khuôn mặt lại ánh lên niềm vui ngời ngời khó tả với đôi mắt chăm chú dõi theo khách sạn sang trọng hào nhoáng phía đối diện, nụ cười luôn nở trên môi. Và sau đó vài hôm anh vẫn chứng kiến điều kỳ lạ đó. Một ngày nọ Bob thấy rất khó hiểu vì tò mò nên đã tới gần và hỏi thăm: “Xin lỗi cho tôi hỏi khí không phải, vì sao nhìn anh lại hạnh phúc đến vậy?”.

Người ăn mày nhìn Bob và trả lời: “Dù tôi không có nhà cửa, không có quần áo sang trọng để diện và cũng chẳng có tiền để vào nơi sang trọng, nhưng hàng đêm khi nhìn vào ánh đèn sáng lấp lánh và vẻ đẹp lộng lẫy của khách sạn kia, tôi lại nằm mơ thấy mình đủ tiền để vào đó và hưởng thụ một cuộc sống xa hoa tuyệt đẹp. Những giấc mơ hàng đêm đó cho tôi niềm hạnh phúc ngất ngây đến khó quên vào mỗi sáng”.

Nghe vậy Bob thấy thương cảm cho người ăn mày tội nghiệp, anh nghĩ ông ấy quá nghèo khổ nên cố gắng bấu víu vào ảo mộng để được vui vẻ và hạnh phúc hơn. Vì thế Bob đã hào phóng rút ví lấy tờ 100 Đô la đem ra tặng cho người ăn mày: “Ông hãy nhận lấy và thực hiện giấc mơ đẹp đẽ của mình”.

Người ăn mày nghe vậy vô cùng bất ngờ, bởi trước giờ chưa bao giờ được ai cho số tiền lớn đến vậy, nên đã cảm ơn rối rít.

Ngày hôm sau Bob lại gặp người ăn mày, vì thấy thời tiết xấu có thể mưa bão, nên anh lại rút 100 Đô la đem cho ông ấy vì sợ người này vừa trải qua một đêm tuyệt vời ở khách sạn sẽ khó mà chịu nổi cái rét mướt ngoài trời. Người ăn mày nhận được 100 Đô la Mỹ sung sướng vô cùng, luôn miệng khen với bạn gái Bob: “Anh ấy là người tuyệt vời nhất trên đời”.

Ngày thứ ba, Bob và bạn gái lại gặp người ăn mày ở chỗ cũ, đã đứng chờ sẵn ở đó. Vừa nhìn thấy Bob, ông ấy đã thổ lộ: “Tôi vẫn mong được ở thêm 1 đêm nữa tại khách sạn tuyệt vời đó, anh có thể rủ lòng thương mà giúp tôi toại nguyện không?”. Bob vui vẻ gật đầu rồi rút ví ra tờ 100 Đô la đưa cho ăn mày.

Cứ thế 10 ngày người ăn mày chờ sẵn ở lối đi của Bob và bạn gái để xin tiền, cho tới khi Bob cảm thấy mình không còn đủ khả năng để làm việc tốt đó nữa.

Vì vậy sang ngày thứ 11, anh đành đi lối khác để tránh gặp ăn mày, vì không biết sẽ từ chối lời thỉnh cầu của người này ra sao.

Cuối cùng người ăn mày đã đi theo bạn gái Bob và hỏi cô: “Bạn trai cô có sao không? Anh ấy ốm nặng hay sao mà mãi tôi không gặp vậy? Anh ấy đã giúp tôi hạnh phúc vậy mà bây giờ lại vô trách nhiệm quá, bỏ mặc tôi như vậy sao? Tôi vẫn muốn vào ở một đêm nữa trong khách sạn ấm áp và sang trọng đó, sao anh ấy lại không gặp tôi để giúp đỡ? Tôi bất hạnh quá, tôi cần anh ấy giúp tôi”.

Khi nghe bạn gái kể lại, Bob thấy rằng lòng tốt của mình thực sự không phải đã giúp người ăn mày hạnh phúc hơn mà ngược lại.

Trong cuộc đời này, có bao người là có bấy nhiêu hoàn cảnh, và con người cần phải học cách đối diện với nó. Một người sẽ cảm thấy hạnh phúc khi họ biết tự hài lòng với những gì mình có được, thậm chí đó chỉ là một giấc mơ đẹp đẽ. Tuy nhiên nếu họ quá tham vọng so với những gì có thể, họ sẽ không thể hạnh phúc nổi. Còn những người có lòng nhân hậu muốn giúp đỡ người khác, cũng nên xem xét xem lòng tốt của mình được đặt đúng chỗ hay không.

Ở các nước phương Tây, có thể là người ta giúp đỡ người nghèo khó vì họ thật sự cần sự giúp đỡ, còn ở Việt Nam thì việc này hơi phức tạp một chút, có người lợi dụng lòng tốt của người khác để kiếm tiền, biến ăn xin thành một ngành nghề mới trong xã hội, có người (đặc biệt là những em học sinh cấp 2) vì nghiện game mà dùng hình thức ăn xin để kiếm tiền chơi điện tử. Vấn nạn ăn xin ở Việt Nam đang ngày càng phức tạp. Thậm chí ngày nay có khi người ta bắt cóc trẻ con và sử dụng chúng như một đứa con đáng thương để dụ dỗ tình thương của xã hội, hay cha mẹ hư hỏng bắt con cái đi ăn xin… . Vì vậy việc giúp đỡ những người ăn xin không hẳn là mang tính giúp đỡ người hoạn nạn nữa, có khi nó trở thành hành động tiếp tay và nuôi dưỡng những mầm móng tội lỗi của người khác. Giúp người là việc tốt nhưng giúp thế nào thì cần lý trí, sáng suốt. Có thể tham khảo câu chuyện dưới đây để hiểu thêm ý nghĩa thật sự của làm việc thiện là như thế nào.

Bài học khi tôi đi làm từ thiện: Đừng cho đi một cách quá dễ dãi!

http://www.daikynguyenvn.com/van-hoa-nghe-thuat/thien-nguyen-vien-nguoi-my-day-chung-toi-lam-tu-thien-dung-cach.html

Mọi người trên chuyến xe cứu trợ không khỏi xúc động khi nhìn thấy một cậu bé da đen sạm gầy trơ xương, quần áo tả tơi đuổi theo chiếc xe tải to lớn chở đầy quà cứu trợ.

Ngay lập tức, nhóm tình nguyện viên chúng tôi quay vào xe lấy quà cứu trợ trao cho cậu bé.

“Anh định làm gì vậy? Bỏ xuống!” tình nguyện viên người Mỹ quát lớn.

Chúng tôi không khỏi bất ngờ trước hành động kì quặc của chàng trai người Mỹ. “Chúng ta đến đây để giúp mọi người kia mà?” Họ nghĩ thầm

“Chào em, tụi anh đã đi rất xa để đến đây. Trên xe có rất nhiều thứ, em có thể giúp anh chuyển chúng xuống không? Tụi anh sẽ trả công cho em”. Tình nguyện viên người Mỹ hỏi cậu bé.

Trong khi đứa trẻ còn đang lưỡng lự, thì các cậu bé khác đã chạy tới trước chiếc xe. Tình nguyện viên người Mỹ cũng đề nghị giống như vậy với chúng.

Một đứa trong nhóm xung phong khuân thùng bánh bích quy xuống xe.

“Rất cám ơn em đã giúp anh, đây là phần thưởng cho em – một thùng bánh bích quy và một cái chăn bông được trao cho cậu bé – Không còn ai sẵn lòng giúp đỡ bọn anh nữa sao?“

Những đứa trẻ lập tức trèo lên xe và trong tích tắc hàng hóa đã nằm ngay ngắn dưới mặt đất. Các tình nguyện viên nhanh chóng trao cho mỗi em một phần quà cứu trợ.

Một đứa trẻ đến muộn vô cùng thất vọng khi nhìn thấy cái thùng xe tải trống rỗng. Em không biết mình phải làm gì để được nhận quà.

“Hãy nhìn xem, mọi người đang rất mệt mỏi. Thật tuyệt vời nếu em có thể tặng mọi người một bài hát.” Tình nguyện viên người Mỹ gợi ý.

“Cám ơn em, bài hát thật tuyệt!” Chàng trai vừa nói vừa trao cho cậu bé một phần quà.

Trước các hành động của tình nguyện viên Mỹ, nhóm chúng tôi không khỏi trầm tư, suy nghĩ…

Đêm đó, các tình nguyện viên đã có dịp trò chuyện cùng nhau. Anh bạn người Mỹ nói:

“Thật xin lỗi vì thái độ của tôi ban sáng, tôi không nên lớn tiếng như thế. Nhưng bạn biết không; nghèo không phải là cái tội, nhưng nếu những đứa trẻ ấy nhận được sự giúp đỡ của mọi người một cách quá dễ dàng, rất có thể chúng sẽ hình thành lối nghĩ: dùng sự nghèo đói của mình để mưu sinh, chứ không cố gắng phấn đấu để vươn lên. Lúc ấy, chúng sẽ càng nghèo khổ hơn. Đó không phải là lỗi do chúng ta gây ra hay sao?”

Kết luận

Vậy giúp như thế nào mới thực sự là giúp người. Cho tiền, thức ăn, quần áo,… đó là những thứ mà bình thường người ta vẫn nghĩ là cần thiết cho người nghèo, nhưng nó có thể thay đổi được số phận của người nghèo chăng. Có thể nó giúp họ được vài ngày, vài tháng, hoặc vài năm nhưng nó không thể giúp họ cả đời được. Hết lương thực rồi họ lại tiếp tục đường cũ. Hiện nay đã có chính sách cứu trợ xã hội dành cho người ăn xin nhưng tại sao đên bây giờ vẫn thấy ăn xin ngoài đường. Có thể thấy là cần ở mỗi người trong xã hội này một lòng tốt có lý trí. Lòng tốt ấy giống như tình thương của người cha mẹ dành cho con cái, một người cha người mẹ tốt là những người dạy dỗ con cái họ trở thành người tốt và có thể tự lập, có nghệ nghiệp, có thể tự chăm sóc tốt bản thân và người khác. Ăn xin cũng cần những gợi ý về cách sống tự lập, không ỷ lại vào người khác, lợi dụng người khác, họ đã nghèo thì ít nhất họ nên phải là người ăn mày tốt bụng, họ nên biết một điều rằng hành động của họ sẽ quyết định tương lai của họ lúc còn sống và cả khi chết, bởi vì ở hiền gặp lành, làm điều xấu thì gặp ác báo. Họ đã không còn gì để mất rồi thì ít nhất họ phải giữ và nuôi dưỡng bản tính lương thiện của mình, nếu không, những hành động vô nhân tính, xấu xa sẽ nhanh chóng đẩy họ tới kết cục bi thảm và đau đớn tột cùng. Hậu quả của việc mất đi nhân tính mới là cái đáng sợ nhất. Nếu họ được xã hội giúp đỡ đúng cách, cho họ một cuộc sống đạo đức và lương thiện thì có lẽ sẽ không còn ăn xin nữa. 

Tổng hợp từ daikynguyenvn, minhbao.net

Chuyên đề: ,

Chưa có ý kiến... bạn sẽ là người đầu tiên đưa ra ý kiến!

Ý kiến bạn đọc