Home » Chuyện sao » Làm món ăn Việt ở Texas
Houston đất rộng, nắng nhiều, nên vườn nhà nào cũng vậy, hầu như không thiếu bất cứ loại rau nào của Việt Nam. Dù ăn chẳng bao nhiêu, nhưng thích ngắm nhìn cho “no” mắt.

Ngày xưa rộn rã lớp trường
Bây giờ tìm lại chút hương xứ người…

Rau xanh
Một góc vườn rau xanh.


Houston cả tháng nay trời không có nắng, lại thiếu mưa. Thời tiết thật lạ, gần hết tháng năm mà “Chị mặt trời” vẫn còn e thẹn, cứ lấp ló sau những đám mây. Đám hoa cỏ, rau trái sau vườn nhà tôi cũng vì thế mà cứ lúc mê, lúc tỉnh, chẳng phát triển nhanh được.

Sáng nay ra thăm, thấy mấy cây dưa leo, khổ qua, mướp, bí… đã ráng vươn lên được tới giàn. Gió đưa lung linh mấy bông hoa vàng nho nhỏ, mong manh thấy thương làm sao.

Lom khom nhìn, thấy có mấy bông cái đong đưa trái dưa bé xíu ở nơi cuống. Chung quanh chẳng thấy chú bướm, cô ong nào lai vãng cả, chắc đi nghỉ lễ hết rồi. Thế là tôi vội chạy vào nhà, lấy cái que ra chấm vào nhụy bông đực. Thôi đành phải làm việc thay lũ ong bướm cho chúng nó “hôn” nhau, thì hoa mới mong kết trái được.

Hoa vàng
Bông hoa vàng e ấp.


Mấy năm sau này các con đã lớn, lớp già như tôi mới có nhiều thì giờ hơn để hưởng thú điền viên. Houston đất rộng, nắng nhiều, nên vườn nhà nào cũng vậy, hầu như không thiếu bất cứ loại rau nào của Việt Nam. Dù ăn chẳng bao nhiêu, nhưng thích ngắm nhìn cho “no” mắt. Có khi gặt hái rồi, đem năn nỉ bạn bè tiêu thụ giùm. Tốn công, tốn nước, tốn phân, vậy mà lòng cứ vui phơi phới, ấy mới thật lạ kỳ!

Hôm nọ lúc tìm tài liệu làm nước mắm trên mạng, tình cờ thấy đường link dẫn vào trang web của thân hữu Bình Định Quy Nhơn, đọc được bài nước mắm Quy Nhơn, chợt thèm mùi vị của nước mắm quê nhà ghê gớm. Nhớ thuở bé, má tôi thỉnh thoảng cũng làm mắm cho cả nhà ăn. Mùi của mắm lúc rót ra chén thơm ngát, sủi bọt, lên tăm… Trời ơi, nhắc tới thèm chảy nước miếng.

Mắm
Các thành phẩm homemade.


Đã lâu rồi không được ăn lại chén mắm ngon như vậy nữa. Mấy năm trước có về Quy Nhơn. Lúc vào hàng ăn, thấy thèm, cũng kêu đĩa thịt luộc, mắm nêm, nhưng nói thật, mắm ở hàng quán không thể ngon bằng mắm nhà má tôi làm. Thêm nữa, đêm đó tôi lại bị tào tháo rượt, nên chạy, chẳng dám ăn nữa. Từ đó món ngon này với tôi chỉ còn là “giấc mơ xưa”.

Mùa đông năm ngoái, đi chợ Ranch 99 ở Houston, tình cờ thấy bán cá cơm, như gặp lại bạn cũ, mừng quá, mua liền một vỉ, khoảng hơn 1lb. Mua rồi cũng chẳng biết làm gì, chợt nảy ý định làm thử mắm nêm chơi. Chu cha ơi! Trời thương, hay thánh nhân đãi kẻ khù khờ, vậy mà thành công rực rỡ mới lạ chứ. Dĩ nhiên cá đông lạnh không thể làm mắm ngon như cá tươi ở quê nhà. Nhưng so với mấy chai mắm chợ bên này, nhập cảng từ Thái Lan hay Trung Quốc, thì ngon hơn nhiều.

mắm
Lít nước mắm làm năm ngoái vẫn còn đang phơi nắng cho thơm. Hũ mắm nêm mới làm tháng rồi, coi bộ cũng có tương lai lắm.


Thừa thắng xông lên, năm nay, mùa hè đang tới, nắng Houston này phơi mắm thì ngon phải biết. Tôi mua luôn mười vỉ cá, về làm một hũ to (thất nghiệp như lúc này, chắc phải mở tổ hợp sản xuất nước mắm bán quá, không chừng giàu to hihi…).

Làm xong cả tháng nay, mong nắng lên đầy cho mắm thơm, sủi tăm sủi bọt. Vậy mà tới giờ này, chị nắng cứ còn e thẹn mãi. Chán ghê. Lít nước mắm làm năm ngoái vẫn còn đang phơi nắng cho thơm (chắc tác phẩm đầu tay, thấy quý quá nên còn để dành). Hũ mắm nêm mới làm tháng rồi, coi bộ cũng có tương lai lắm.

Trong không khí trong lành, im vắng của ban mai (lũ sóc thấy người nên cũng “lịch sự” tạm tránh mặt), thoang thoảng mùi hương hoa lài ở góc vườn đưa lại, tôi thấy lòng mình thật bình yên. Nhìn lũ rau chua, rau muống, rau dền cơm… lên xanh ngắt, chậu rau đắng, càng cua… đang đua nhau lấn đất giành sân, niềm vui thật sự đang nhảy múa. Tự hỏi lòng, có phải hạnh phúc đời người chẳng cần phải cao xa?

Tương
Xì dầu, tương hột home made. Hy vọng hai tháng nữa thành phẩm xì dầu sẽ ra mắt bà con chòm xóm.


Chỉ ít tuần nữa thôi, rau cỏ thu hoạch được, thêm hũ mắm nêm chín tới. Chao ơi, không cần cao lương mỹ vị, chỉ rau luộc chấm mắm nêm cũng quên trời quên đất.
Xa quê đã lâu, nhưng lạ ghê nè, cách ăn cách ở không thay đổi được, cứ thèm mấy món ở quê ngày xửa ngày xưa. Nhất là bây giờ, thức ăn, xì dầu, nước mắm đa phần nhập từ Trung Quốc, Thái Lan, chất lượng kém, hoặc độc hại, thành ra cứ phải tự tìm tòi, làm lấy ăn cho đỡ sợ, cho bớt thèm.

Ở xứ người, thịt cá ê hề, nhưng cứ nhìn hũ mắm nêm là thấy thèm vô cùng món cá nục trụng của mấy bác bán dạo ở khu hai ngày nào. Con cá hấp căng mọng dưới lớp da ánh bạc, phơi thịt trắng tươi từ đường xẻ ở giữa lưng. Cá này thì tự nó đã ngon, chẳng phải làm gì cả, chỉ cần thêm rau muống lặt sơ, để nguyên cọng cuốn với bánh tráng, chấm mắm nêm ớt, tỏi thật cay, vừa ăn vừa hít hà, xuýt xoa. Chu cha, ngon hết biết! Bên đây, món cá nục trụng này chừng như đã đi vào dĩ vãng.

Chanh muối
Hũ chanh muối đang khoe mình trong nắng.


Sáng nay, ngắm nhìn hũ mắm, đám rau, những hương vị đậm nét quê hương, mà thấy nhớ vô cùng hương vị mộc mạc, mặn mà của Quy Nhơn ngày cũ…

Quynhon11

Theo vnexpress

Chuyên đề: ,

Chưa có ý kiến... bạn sẽ là người đầu tiên đưa ra ý kiến!

Ý kiến bạn đọc