Home » Cổ truyền, Văn hóa » Số mệnh con người có phải đã được định trước (phần 1)
dinh menh
“Định Mệnh Luận” là một trong những nội dung chủ đạo trong văn hóa truyền thống của dân tộc, Khổng Tử từ lâu đã từng nói “Sinh tử có mệnh, phú quý tại thiên”

Nhưng tại Trung Quốc Đại Lục, sau khi Trung Cộng dành được chính quyền, vì để bảo trì thể chế độc tài của mình đã phát động tiêu hủy toàn bộ văn hóa thần truyền của Trung Quốc, tăng cường sử dụng thuyết “Vô Thần Luận” cắt đứt tín ngưỡng vào Thần từ hàng nghìn năm trước của người dân Trung Quốc. Toàn diện phủ định văn hóa chính thống của Trung Quốc xưa, đồng thời phê phán những điều như “Định Mệnh Luận”, “Nhân Quả Báo Ứng”, “Thiện Ác Hữu Báo”, “Thiên Nhân Hợp Nhất”, “Luân Hồi Chuyển Thế” v.v… coi đó là những thứ mê tín thời phong kiến, khiến cho người dân đều tiếp nhận tà thuyết vô thần luận làm cơ sở để duy hộ môi trường sinh tồn và phát triển của Trung Cộng trong xã hội. Đó chính là mục đích của Trung Cộng trong việc tiến hành cải tạo tư tưởng của nhân dân.

Vì thế, ở Trung Quốc đại lục ngày nay, rất nhiều người không tin rằng có tồn tại vận mệnh. Có một số người đạt được một số thành tựu trong sự nghiệp công tác của mình, dưới sự giáo dục của Đảng và Quốc gia họ cho rằng đó là kết quả từ sự nỗ lực phấn đấu của bản thân. Bạn hãy cứ thử nhìn những vận động viên Trung Quốc đạt được giải trên đấu trường quốc tế mà xem, cả nghìn lần như một họ đều nói như vậy, chỉ có một trường hợp ngoại lệ đó là vận động viên Lý Na, cô là quán quân giải Úc mở rộng – thể loại đơn nữ, tuy nhiên sau đó cô đã phải chịu rất nhiều áp lực từ những lời chỉ trích phía sau.

Tác giả tại thời điểm đầu những năm 1980 bắt đầu giúp bạn bè và người thân bói mệnh, trong đó có 2 người được bói có số mệnh cực kỳ tốt, một vị có mệnh phát tài, một vị có mệnh được làm quan. Ba mươi năm sau, quả thực đã ứng nghiệm. Người có mệnh phát tài quả thực đã trở nên rất giàu có, không những thế còn là đại biểu của những người ở vùng đất đó. Còn người có mệnh làm quan nay đã trở thành chủ tịch hội đồng quản trị của một doanh nghiệp, đồng thời là ủy viên chính quyền của địa phương.

Nhưng những sự thành công ấy, không hoàn toàn được họ nhận thức là do tác dụng của vận mệnh, bởi vì họ đã bị chủ nghĩa duy vật tẩy não, bị uống phải sữa độc của lang sói mà thành người, họ cho rằng tất cả những sự thành công đó đều là do nỗ lực của chính họ hoặc do Đảng và Quốc gia bồi dưỡng mà thành.

Vì sao lại nói như vậy ? Bởi vì tôi đã từng ngồi cùng với họ thảo luận về tình thế Đại lục những năm đó, hi vọng họ có thể nhận ra được chân tướng, có được một chỗ đứng đúng đắn, nhưng vị mà có mệnh phát tài đã nói rằng: anh ta đối với vị trí hiện tại đã cảm thấy rất mãn nguyện rồi, vẫn còn muốn tiếp tục như thế mấy năm nữa, không muốn thay đổi. Còn vị có mệnh làm quan thì nói: anh ta được Đảng và Quốc gia đào tạo nên, anh ta không muốn làm những điều liên quan đến chính trị …

Có mấy người giống được như Lữ Mông Chính triều Tống, trong hoàn cảnh nghèo khó, lưu lạc, bạn bè thân nhân xa lánh mà có thể nhận thức được: “Nhân đạo ngô tiện phi tiện dã, thử nãi thời dã, mệnh dã, vận dã”. Không những thế, sau khi thi đỗ trạng nguyên, thời vận xoay chuyển, người người tin tưởng tán dương, tâng bốc mà ông vẫn có thể thanh tỉnh mà nhận thức được: “Nhân đạo ngô tiện phi tiện dã, thử nãi thời dã, mệnh dã, vận dã”

Hãy thử nhìn xem thời xưa, trong số những người có thể thi đỗ trạng nguyên, đều không thấy một ai nói rằng: “Cảm ơn sự giáo dục và đào tạo của triều đình”. Duy nhất chỉ có Trung Quốc Đại Lục vào 60 năm trở lại đây mới xuất hiện thứ quái thai như vậy.

Triều Thanh năm kỷ quân (1724~1805), Tự Hiểu Lam, 24 tuổi trúng cử, 31 tuổi trở thành tiến sỹ, tại viện hàn lâm tiếp tục sự nghiệp học hành. Có thể nói ông là một phần tử trí thức cao cấp thời đó, là một quý nhân cao quan, những người bình thường không thể nào bằng được, tuy vậy ông vẫn luôn tin rằng con người là có vận mạng.

Bởi vì con người bị mê trong không gian vật chất này của chúng ta, không nhìn thấy chân tướng tại các không gian khác, cho nên đều cho rằng vận mệnh là không tồn tại. Nhưng tại một không gian vật chất khác, không tiếp thu cái mê của xã hội người thường, đều có thể nhìn thấy chân tướng sự vật một cách rõ ràng.

Tổ tiên của Kỷ Hiểu Lam là Lôi Dương Công đã nói, trước đây có một người đã gặp được một vị quan ở không gian khác (Âm gian), ông ta mới hỏi: “Có phải vận mệnh đều đã được định sẵn từ trước không ?”. Vị quan sứ tại âm gian trả lời: “Đúng vậy. Nhưng chỉ có những điều như nghèo khó, cát lợi, trường thọ, đoản mệnh .v.v… là đã được định sẵn”, ông ta lại hỏi: “Định số ấy có thể thay đổi không ?”, vị kia đáp “Có thể. Làm việc đại thiện có thể thay đổi, làm việc đại ác cũng có thể thay đổi”.

Vị kia lại hỏi: “Nhân quả báo ứng vì sao có lúc ứng nghiệm có lúc không ứng nghiệm”, Đáp: “Thiện ác của con người trong nhân gian là chỉ nói trong một đời, họa phúc cũng chỉ nói trong một đời. Nhưng tại không gian kia (âm ti) mà xét, những điều thiện ác là liên quan đến cả các đời trước, họa phúc cũng liên quan đến cả đời sau, cho nên có lúc cảm thấy dường như không ứng nghiệm”

Hỏi: “Nhân quả báo ứng vì sao không giống nhau?” Đáp: “Đây là điều đến từ vận mệnh của cá nhân bọn họ. Lấy sự việc nơi con người làm ví dụ, khi người ta được thăng chức giống nhau, thượng thư được tăng một cấp thì là tể tướng, điển sử tăng một cấp thì chỉ là chủ bộ mà thôi. Khi cùng bị hạ cấp, người được tăng cấp thì được lợi, không được tăng cấp thì chính là bị hạ xuống rồi. Cho nên sự tình tương đồng nhưng báo ứng lại khác nhau.”

Hỏi: “Tại sao không cho con người được biết trước?” Đáp: “Tình thế không cho phép. Nếu như được biết trước hết. Tất cả sự tình tại nhân gian đều trở nên bình lặng, thần cơ diệu toán của gia cát lượng lại trở thành việc thừa, 6 tên nịnh thần cuối triều Đường nếu như đều biết trước thiên cơ, thì họ sẽ không trở thành nịnh thần nữa”

Hỏi: “Tại sao lại cho con người ngẫu nhiên biết được ?” Đáp: “Nếu như không để con người ngẫu nhiên biết được, họ sẽ cho rằng không có quỷ thần tồn tại, dục vọng và tư tâm của những người đó sẽ có thể phóng túng, tại những nơi ít người biết đến, bọn họ cái gì cũng sẽ dám làm” Phụ thân đã mất của Kỷ Hiểu Lam là Diêu An Công cũng đã từng giảng cho ông ta về những sự việc này.

Vấn đề về quỷ thần, có rất nhiều người ôm giữ thái độ “Tin thì có, không tin thì không”. Đài truyền hình hữu tuyến Mỹ quốc CNN trước đây có phát một tiết mục 《Đến thiên đường lại quay trở về》(To Heaven and Back). Trong đó có 3 người dân Mỹ đã từng trải qua trường hợp cận tử, linh hồn xuất ra, sau đó họ thuật lại những điều đã trải qua, họ nói rằng mình đã từng đi qua thiên đường, hiện tại lại quay trở về nhân gian.

Trên thực tế, những bài báo cáo như thế thường xuyên xuất hiện, có thể thấy con người sau khi chết không phải là hết, con người chết đi, thực ra chỉ là thân thể tại tầng không gian vật chất này tuột ra, còn linh hồn của con người (người tu luyện gọi là nguyên thần) sẽ tiến nhập vào một không gian khác. Tại không gian ấy, linh hồn của con người (nguyên thần) thoát ly được sự hạn chế của thân thể vật chất, họ sẽ biết được chân tướng của các sự vật sự việc, hiểu được những điều mà con người tại thế gian không thể hiểu được.

(còn tiếp)

Thái Nguyên

Theo vietdaikynguyen

Chuyên đề: ,

2 ý kiến dành cho “Số mệnh con người có phải đã được định trước (phần 1)”

  1. nguyen anh duc 06/03/2014

    tôi tin tưởng 100% luật nhân quả,tôi sẻ phần đấu tu luyện thành chính quả về cõi trời.

    Reply
    • Huy mc 08/03/2014

      Chuẩn luôn, luật nhân quả là chính xác không thể chối bỏ.

      Reply

Ý kiến bạn đọc