Home » Kinh doanh » Hạnh phúc của doanh nhân
Sau thời gian dài bươn chải trên thương trường, tôi nhận thấy rằng: Hạnh phúc với doanh nhân chẳng phải cái gì ghê gớm mà đơn giản chỉ là: Sáng muốn đi làm và tối muốn về nhà.

Ngày cuối năm mà lịch họp vẫn dày đặc. Cố gắng đi làm sớm, đến quán cafe quen, ăn sáng một mình và dành cho bản thân những phút giây tĩnh lặng. Chợt nhớ vừa rồi, khi tham gia giảng dạy cho 40 bạn sinh viên xuất sắc của ĐH Kinh Tế TP HCM, mình đã yêu cầu các em phải dành ít nhất là 5 phút mỗi ngày để suy nghĩ về bản thân. Các em rất tâm đắc, ghi chép cẩn thận nhưng mình thì đã không thực hiện được. Mới thấy, thời gian dành cho bản thân của mình ít ỏi quá.

Ông Nguyễn Tuấn Quỳnh.

Nhịp sống hối hả, những cuộc họp triền miên, những chuyến công tác trong và ngoài nước liên tục, ăn uống thất thường, rượu bia vô độ đã làm mình già và yếu đi thấy rõ. Gần đây, lại không duy trì được việc chơi tennis đều đặn, cơ thể trở nên nặng nề. Lần khám sức khỏe định kỳ sắp tới, chắc chắn là sẽ phải uống thuốc.

Nhớ lần vừa rồi tại Thẩm Quyến, một ông bác sĩ theo trường phái Tây Tạng, đoán bệnh qua vân tay, đã phán chắc nịch là: Anh bị mỡ trong máu, cholesteron cao, thận yếu… phải mua ngay thuốc của chúng tôi về uống nếu không thì tình trạng sẽ càng tồi tệ hơn. Mình đã tủm tỉm cười và nói rằng, bác sĩ nói chính xác, 10 người như em thì đến 9 người bị như vậy rồi. Bác sĩ Tây Tạng này thất vọng ra mặt khi mình không mua thuốc “tiên dược” của họ và cũng không mua luôn thuốc trị bỏng, được quảng cáo là “công hiệu mà giá rẻ bất ngờ”!

Mỗi ngày, khi thức giấc buổi sáng, mình cảm nhận rất rõ cuộc đời là những sự lựa chọn. Với mình, sẽ là lựa chọn chuyện đưa con đến trường, dẫn con vào đến lớp học, hôn con và chúc con học giỏi với chuyện xách vợt tennis ra sân. Và dạo này, mình đều chọn việc đưa con đến trường. Mình luôn cảm nhận sự thiếu thốn thời gian dành cho con. Hai công chúa của mình thì lại quá dễ thương và đáng yêu, “đeo” ba tới cùng mỗi khi có thể.

Đến công ty, lại lên danh sách các công việc phải làm trong ngày, cũng theo thứ tự ưu tiên từ trên xuống. Đó cũng là những sự lựa chọn. Buổi trưa thì phải quyết định là sẽ ăn cơm văn phòng chung với các bạn đồng nghiệp vui nhộn hay lang thang bên ngoài. Cuối giờ chiều, khi ngước nhìn ngoài cửa sổ thì màn đêm đã sập xuống lại phải trả lời câu hỏi, về nhà sớm với con hay đi lai rai với bạn bè! Cho nên, tôi rất tâm đắc với định nghĩa: “Hạnh phúc là sáng muốn đi làm và tối muốn về nhà”.

Trong thời đại mà sự thay đổi diễn ra chóng mặt, việc tự học là điều bắt buộc. Một tuần vào lại nhà sách là thấy choáng ngợp với các cuốn sách vừa xuất bản. Chỉ cần đọc những cái tựa thôi là đã thấy lo lắng. Làm sao đọc hết được đây? Mà xem qua thì thấy cuốn sách nào cũng hay, cũng cần cho công việc và cuộc sống. Rồi những lúc lang thang trên mạng, vào những trang web hay, lại kinh hoàng với những kiến thức mới. Đọc ngấu nghiến như sợ nó biến mất, ghi ghi chép chép, copy lưu vào máy tính nhưng gần như chưa bao giờ xem lại. Vì vậy, càng cảm nhận sâu sắc “bể kiến thức” mênh mông và sự hiểu biết hạn hẹp của mình.

Quán cafe đang mở những bản nhạc Xuân rộn rã. Ở cái tuổi và trong trạng thái cảm nhận được sự hữu hạn của đời người, mình vẫn thấy một niềm vui nho nhỏ dấy lên trong lòng. Hôm nay là ngày đầu năm mới – 1/1/2011. Còn bao dự định, ấp ủ, ước mơ sẽ được thực hiện trong những ngày sắp tới, mình càng yêu quý hơn mỗi giây phút mình may mắn có mặt trong cuộc đời này

Nguyễn Tuấn Quỳnh

Theo vnexpress

Chuyên đề: ,

Chưa có ý kiến... bạn sẽ là người đầu tiên đưa ra ý kiến!

Ý kiến bạn đọc