Home » Bí ẩn thế giới, Khoa học » Kỳ bí những vết sẹo luân hồi
Chỉ khi nhìn phần tai có tật của đứa cháu mới sinh, bác sĩ Delarry mới tin Felix quả thật đã đầu thai như linh hồn ông đã thông báo trước đó. 

Người chết là hết, chấm dứt tất cả? Hay chết là vĩnh viễn tồn tại dưới dạng hồn ma bóng quế vật vờ chốn âm gian? Hay chết là sự chuyển tiếp để chuẩn bị cho sự tái sinh sang một kiếp khác trên dương thế? Chưa ai khẳng định hay phủ định được điều đó, và những câu chuyện về luân hồi, tái sinh, về tiền kiếp, hậu thân… luôn có sự thu hút đặc biệt tự cổ chí kim, từ Đông sang Tây.

Rất nhiều câu chuyện được kể như là “bằng chứng” cho sự luân hồi, trong đó nhiều người khi sang kiếp khác vẫn mang những vết sẹo hay dấu ấn đặc biệt trên cơ thể có liên quan đến những vết thương, bệnh tật hay đặc điểm nhận dạng trong tiền kiếp. Dưới đây là một số câu chuyện có thật được ghi chép lại, còn những diễn biến ấy có chứng tỏ rằng linh hồn con người sau khi chết có luân hồi thật hay không tùy thuộc vào suy xét của từng độc giả.

Sự trở lại của lão bộc trung thành

Trong một tạp chí về tâm linh xuất bản tại Pháp năm 1948, bác sĩ người Pháp Maurice Delarry đã kể về trải nghiệm của chính ông về cái gọi là sự đầu thai của một người quen biết. Trước đó, bác sĩ Delarry không tin chuyện luân hồi, rồi những gì trải qua khi nghiên cứu về thuật cầu cơ khiến ông dần tin chắc điều này là có thật.

Theo lời kể của Maurice Delarry, một buổi tối tháng 5/1947, vợ chồng ông đang cầu cơ thì chiếc xe lay động, lần lượt chỉ vào 5 chữ cái, biểu thị cái tên của linh hồn đang nhập vào cơ, đó là Felix. Họ hỏi: “Ông Felix muốn gì?”. Linh hồn trả lời: “Tôi muốn báo cho ông bà biết rằng một ngày gần đây tôi sẽ trở lại trong gia tộc của ông bà”. Hai vợ chồng hỏi tại sao, linh hồn không giải thích mà chỉ khẳng định lần nữa: “Đúng, tôi sẽ trở lại trong gia tộc của ông bà”.

Bác sĩ Maurice nói, họ hàng của ông bà rất đông và sống rải rác khắp nơi, vậy ông Felix có thể nói rõ ông sẽ trở lại ở địa phương nào không. Felix nói địa điểm và tên gia đình mà ông ta sẽ “tới”.

“Có chắc ông sẽ vào gia đình ông A. bà con của chúng tôi?”. “Đúng vậy, gia đình họ hiện có hai con gái”. Vợ chồng bác sĩ hỏi Felix có biết tên hai cô bé ấy không, linh hồn bảo có rồi đọc đúng tên, cả ngày sinh tháng đẻ nữa. “Ông ta” cũng tiết lộ, ngày ông trở lại dương gian là 24/9/1947, vào lúc rạng sáng.

“Nhưng chúng tôi làm sao có thể biết chắc đứa bé được sinh ta ấy chính là ông đầu thai?”, bác sĩ hỏi. Felix trả lời: “Cô J. (tên của vợ bác sĩ) sẽ nhận ra ngay khi nhìn thấy tai phải của tôi, vì tôi chính là Felix, người hầu trung thành của ông bà thân sinh cô ấy”.

Từng câu hỏi và trả lời trong buổi cầu cơ đó đã được bác sĩ Maurice Delarry ghi lại để đối chứng sau này, nhưng không tiết lộ với ai. Gia đình ông A. mà linh hồn Felix nói đến chính là gia đình chị họ của bà bác sĩ. Lúc đó vợ chồng Delarry không hề biết người chị họ sống ở xa ấy đã mang thai. Và 4 tháng sau, đúng ngày 24/9/1947, họ nhận được điện tín từ chính người họ hàng ấy thông báo đã sinh hạ một bé trai lúc 8h sáng.

Ba tháng sau, vợ chồng bác sĩ mới có điều kiện đến thăm chị họ và được gia chủ đưa vào phòng nhìn mặt em bé. Khi bà Delarry lại gần chiếc nôi, đứa bé chăm chăm nhìn bà, miệng mỉm cười nhưng nước mắt tuôn ra, rồi giơ tay về phía bà như đòi bế. Bố mẹ bé ngạc nhiên hết sức vì thấy con mình trước đây không bao giờ chịu theo người lạ.

Vợ chồng bác sĩ nhìn thấy miếng vải băng ngang đầu em bé thì đoán biết phần nào nguyên nhân, nhưng vẫn giả vờ hỏi sao phải băng, có phải bé bị chốc lở không. Người mẹ đáp: “Không phải, vì bé có tật ở tai phải ngay từ lúc sinh ra, vành tai chỉ dính một chút vào da đầu, bác sĩ nói phải bôi thuốc và băng lại một thời gian cho nó liền”.

Đến lúc này, vợ chồng bác sĩ Maurice Delarry không còn nghi ngờ gì về điều mà Felix đã thông báo trước đây cũng như sự tồn tại của luân hồi, bởi lão bộc Felix trước đó cũng có tật ở tai y hệt như vậy.

Những vết sẹo của Corliss

Victor Vincent, một lão ngư dân sống ở Sitka, Alaska, Mỹ, qua đời vào đầu năm 1946 vì bệnh tật. Vốn rất thân thiết với cháu gái, vốn đã lấy chồng mang họ Chotkin, trước khi mất, Victor đã nói cho cô rằng ông sẽ đầu thai làm con trai cô. Victor cũng chỉ hai vết sẹo ở sống mũi và sau lưng, hậu quả của 2 lần phẫu thuật, cho cháu thấy và dặn rằng những đặc điểm này cũng sẽ xuất hiện ở đứa bé chưa ra đời.

Một năm rưỡi sau ngày Victor Vincent chết, vào ngày 15/12/1947, cháu gái ông, bà Chotkin, sinh hạ một đứa con trai đặt tên là Corliss Chotkin Jr. Quả thật, em bé có hai vết sẹo ở lưng và sống mũi y hệt Victor lúc sinh thời.

Tiến sĩ Ian Stevenson, chuyên gia tâm lý, từng đứng đầu viện nghiên cứu về chuyên ngành này tại Ðại Học Virginia, Mỹ, nhưng sau đó dồn tâm huyết cho việc sưu tầm, nghiên cứu các trường hợp luân hồi, đã đến “khảo sát” trường hợp của Corliss Chotkin Jr. vào năm 1960. Ông cho biết vào thời điểm đó, hai vết sẹo của Corrliss đã mờ dần theo thời gian nhưng vẫn còn rất rõ ràng, đặc biệt là vết sẹo ở sau lưng. Nó rộng khoảng 0,5cm, dài 3 cm, có màu sẫm hơn so với vùng da khác và hơi lồi, xung quanh có nhiều chấm đen giống như vết chỉ khâu quanh vết thương.

Tiến sĩ Ian Stevenson. 

Ngoài những vết sẹo, Corrliss còn mang nhiều đặc điểm của người ông quá cố như thích chải kiểu đầu đặc trưng của Victor, cho dù mẹ có chải cho kiểu gì đi nữa. Cả Victor lẫn Corrliss đều thuận tay trái, thích bơi lội, thích tàu bè, có khiếu về sửa chữa máy móc, trong khi cha đẻ của Corrliss không hề có năng khiếu này. Còn một điều thú vị nữa, sinh thời Victor nói với cháu gái rằng, khi đầu thai, ông sẽ không còn nói lắp như kiếp sống cũ (một tật mà ông rất ghét mà không thể sửa), nhưng rốt cục thì Corrliss vẫn cứ nói lắp y hệt.

Theo lời bà Chotkin kể cho tiến sĩ Ian Stevenson, năm Corrliss hơn 1 tuổi, bà tập cho con nhận biết tên mình, nhưng cậu bé thường cãi một cách nóng nảy: “Mẹ không biết con là ai sao? Con là Kahkody đây”. Đó là cái tên mà bà dùng để gọi Victor Vincent lúc ông còn sống.

Một người cô của bà Chotkin cũng kể lại, sau khi Victor qua đời, bà có nằm mơ thấy ông trở về sống với nhà Chotkin, dù không hề được bà Chotkin tiết lộ chuyện Victor nói trước sẽ đầu thai. Khi cậu bé Corrliss được 2-3 tuổi, cậu đã nhận ra nhiều người quen cũ của Victor Vincent, trong đó có cả vợ Victor.

Tiến sĩ Ian Stevenson, người đã gặp Corrliss cả thảy 3 lần, cho biết kể từ khi lên 9, cậu bé dần dần ít nói đến tiền kiếp của mình, và đến khoảng năm 1962 thì nhớ rất ít về kiếp trước. Vào năm 1972 trong lần gặp cuối cùng, tiến sĩ nhận thấy Corrliss đã sửa được tật nói lắp. Anh từng tham gia chiến tranh Việt Nam trong đoàn pháo binh, bị điếc một bên do một quả đạn nổ gần, và sau khi về nước đã trở lại sinh sống ở quê nhà Alaska.

 

 

Theo khoahoc

Chuyên đề: , , ,

01 ý kiến dành cho “Kỳ bí những vết sẹo luân hồi”

  1. benh nhan tam than 01/03/2014

    Toi la benh nhan tam than . Luon luon phai song trong nhieu the gioi linh hon khac nhau . Luon phai thang dong cho nhieu linh hon khac nhau . Toi bi phat benh tu nam 1999 . Den nay da duoc 15 nam . Nhung 10 nam nay toi moi song sang nhieu linh hon trong bo nao cua minh . Cuoc doi toi khong con cua rieng toi nua . Than xac toi khong con cua minh nua. Toi la mot benh nhan tam than . Song mot minh trong mot khu rung nho . O trong mot tup leu nho bang cay coc , lop la co . Cuoc doi toi song vay . Toi co su menh cua coi tren . Dem van minh khoa hoc vu tru ,cay vao the gioi nay . Dem su huyen dieucua tri tue tam than hoang tuong , cay vao the gioi nay . Toi da lam dieu do 10 nam nay . The gioi nay , moi khoa hoc van minh , kinh te , ton giao , chien tranh , khung bo , dong dat song than ,sieu bao ,dich benh ,tham hoa o the gioi nay . Dang duoc toi vun dap va ran rat , bang tu duy nao cua mot nguoi tam than phan liet hoang tuong P20.0 . Toi dang la mot hon ma cua bo nao . Than xac toi dang la dien truong ma hoa tu dong . Cuoc doi toi khong co thuc . Cuoc doi toi la chiem bao . Toi tin moi dieu bi an deu la khoa hoc mu troi vu tru %***10101PVH

    Reply

Ý kiến bạn đọc