Home » Xã hội » Ranh và khờ
Chí Phèo tới nhà Bá Kiến, tay khúm núm.

– Bẩm cụ, con vui quá đi mất, có nải chuối xanh con mới vặt được của nhà nào đó biếu cụ dùng tạm.

– Anh Chí hôm nay có việc gì mà rộn rã thế? Lại còn mang chuối xanh cho tôi, sao không giữ đấy mà uống rượu?

– Làng ta năm nay tết to rồi, mới nghe tin thưởng tết thật là mát lỗ nhĩ, con nghĩ không nên hoãn cái sự sung sướng ấy lại nên chạy vội qua cụ.

– To sao hở anh Chí?

– Đây thưa cụ: Thưởng tết cao nhất 532 triệu đồng! Mức trung bình là từ 1,6 triệu đến 6,5 triệu đồng! Con chưa biết mình được bao nhiêu nhưng cứ nghe có mức thưởng trăm triệu là con phỗng mũi vui lây.

– Ái chà chà, nhà Chí phen này là có đầy đủ thịt mỡ, dưa hành, bánh chưng, khỏi phải nhậu rượu khan hay đưa cay bằng quả ổi, trái ớt.

– Vâng, thưa cụ. Nói chung là con cảm ơn cụ đã chia công sức cho làng ngon lành. Con biếu tạm cụ nải chuối. Khi nào lãnh tiền bạc triệu, con lại gà qué sang thăm cụ.

– Được rồi, được rồi, anh Chí vui là tôi vui rồi… Thôi anh Chí về nghỉ ngơi nhá…

– Lạy cụ con về ạ…

Chí Phèo khuất dạng, Bá Kiến liếc nải chuối cười khảy: “Thằng ngu! Mày có biết cái tiền thưởng cao ngất ấy rơi vào tay ai không. Tao với mấy lão lý trong làng này chớ ai. Năm nay so với năm ngoái giá nó đội nóc nhưng đồng tiền tụi mày nhận được chỉ thêm vài chục tới trăm ngàn chứ mấy. Mày đừng hòng lấy con Thị Nở, mày lấy nó, có con thì mày phải cày mửa mật mà mua sữa giá cao cho con mày. Những cái giá cao đó nó thành siêu lợi nhuận, cuối năm sau lại chia tiếp cho những người được thưởng cao nhất – lại vẫn là tao với mấy lão lý trong làng thôi! Hí hí!”.

Theo phapluattp

Chuyên đề:

Chưa có ý kiến... bạn sẽ là người đầu tiên đưa ra ý kiến!

Ý kiến bạn đọc