Mấy ngày hôm nay trên mạng xã hội facebook xuất hiện bài thơ “đất nước mình ngộ quá phải không anh”, bài thơ này rất nhanh chóng lan nhanh trên facebook.
Sau đây là nội dung toàn bài thơ, nói lên nỗi lòng của một người Việt đối với đất nước mình:
ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH
Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…
Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…
TRẦN THỊ LAM (Hà Tĩnh)
Tác giả Trần Thị Lam là một giáo viên dạy văn Trường THPT Chuyên Hà Tĩnh.
Sau bài bài thơ này được phổ biến rộng rãi trên mạng xã hội thì công an đã mời cô Lam lên làm việc và sách nhiễu, facebook của cô giáo bị đóng,
Cập nhật tình hình cô giáo Lam (chiều ngày 28/4)
Sau khi bài thơ “đất nước mình ngộ quá phải không anh” của cô giáo Trần Thị Lam được phổ biến trên mạng, ngày 27/4 công an đã làm việc với cô Lam và yêu cầu cô giáo phải xóa bài thơ này, facebook của cô cũng bị xóa, nhà trường cũng xem xét hình thức kỷ luật với cô giáo, nhiều người thân lo lắng cô có thể bị khởi tố hình sự vì bài thơ này.
Đến hôm nay (28/4) khi tin cô giáo phải làm việc với công an lan khắp nơi, trước sự phản ứng của cộng đồng mạng, nhà trường chỉ dứng ở mức cảnh cáo cô giáo nhưng chưa dám kỷ luật.
Đến trưa hôm nay facebook cô giáo Lam đã hoạt động trở lại https://www.facebook.com/an.nhu.775
Ánh Sáng
bai tho dung va sau sac. co quan chac nang nao bat co giao vo ly vo y chi. hay nguoi dan viet hay dung len doi cong ly
Có ai làm phiền sách nhiễu cô ấy đâu bạn. Ba cái bài báo này tào lao lắm toàn thổi phồng ko à
nuc cuoi cho ke nao dam bat co giao do.
Thật tuyệt
Bài thơ rất hay, tôi mong Chị sẽ được bình an trước những gì sắp tới sẽ đến với Chị!!!
Một số kẻ u mê cũng đã tính manh động hại cô giáo này nhưng chúng sợ bị ném đá như vụ cô giáo ở An Giang và vụ quán XIN CHÀO. Hoan hô Internet đã trợ giúp cho những người lương thiện bị áp bức, đối xử bất công !
Ban viet bai nay hay qua
Có ai làm phiền sách nhiễu cô ấy đâu. Cô ấy cũng ko bị kỉ luật mà. Báo toàn đăng vớ vẩn câu view
Cám ơn chị đã cam đảm đặt ra những câu hỏi này mà đáng lý tất cả chúng ta, là công dân VN từ khi biết suy nghĩ, phải có bổn phận làm điều này.
Lời thơ nhẹ nhàng, trong sáng tuy mang một buồn chua xót cho hoàn cảnh bi đát của đất nước dù đã có rừng vàng-biển bạc, thân phận của người dân Việt mình, đã hơn 40 năm sống trong hòa bình mà sao vẫn cơ cực quá sức dù đã và đang không thiếu chất xám cũng như sức chịu đựng gian khổ!
Ai cũng trăn trở và bức xúc như thế,chỉ có điều là phầ đông không có khả năng chắp nên vần điệu tài tình đến mức như cô giáo LAM đó thôi; chính vì lẽ đó ai đọc được bài thơ cũng thấy là tâm trạng của mình…Đó chính là sức lan tỏa mạnh mẽ của bài thơ.
Không có những người như Cô thì chẳng nhẽ chúng ta cứ mãi ru ngủ nhau à?
Quá hay! Quá đúng
Nếu vì bài thơ này mà bắt cô giao thì lãnh đạo Đảng và Nhà nước đứng bao giờ nói đến “”Dân chủ”. Nếu tôi có quyền quyết định thì xin mời cô giao Lam làm chuyên gia cho Ban Tuyên giáo. Những trăn trở đó mới thấy cô đáng kính trọng biết bao. MOng rằng các nhà lãnh đạo cũng trăn trở như vậy.
ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH ?
Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…
Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…
Đất nước mình tủi quá phải không anh
Hoàng Sa, Trường Sa – bạn đang xây cất
Những hạm đội không chìm hướng tiếp tới chúng ta
“Giữ trọn chủ quyền” chỉ còn là lới nói đúng của ông cha…
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…
Từ ngày biết đọc thơ đến giờ đã gần bốn mươi năm, tôi thấy bài này gần gũi quá mà hay quá. Việc bình luận tôi không hề dám. Tôi chỉ biết chị đúng.
Đề nghị tác giả Ánh Sáng của Tin đa chiều xác minh thông tin cẩn trọng trước khi đăng bài. Sự thật cô giáo Lam không hề bị CA hay nhà trường kỷ luật…
Thằng nhật hy ạ,nhưng cô giáo Lam cũng bị công an cộng sản nhắc nhở đó nhé,bon công sản khốn nạn lắm.
“mấy đời bánh đúc có xương,mấy đời cộng sản mà thương dân mình”
Phản ánh lại ý kiến của anh NHẤT HUY:
http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/302022/khong-ky-luat-co-giao-lam-tho-dat-nuoc-minh-ngo-qua-phai-khong-anh.html
Hỏi thì hỏi, đòi thì đòi. Cần gì đề nghị, cứ như thể công an sục vào tận đây , đang ngồi ngóng bắt ai không bằng. Đề nghị với chẳng đề tên. Sặc mùi lưu manh đợi lốt
Bài thơ sâu sắc, táo bạo, ngang tầm với bài “Mùa xuân nhớ Bác” trước đây.
Đúng quá bạn ạ.
NHưng đấu tranh thì tránh đâu cho được!
Lời cảnh báo rất nhiều ý nghĩa mà sao bây giờ mới đăng thế nhỉ
Bài thơ này quá đúng và quá hay, kỷ luật cô Lam là vi phạm như cô giáo ở An Giang đấy.
Sắp loạn đến nơi rồi. Xã hội bất công nếu cô giáo Lan bị kỉ luật,
Quê tôi nắng gió đã rồi!
Giờ thêm cá chết đứng ngồi ở đâu?
Tôi đọc xong bài thơ thấy cảm động , khóc rưng rưng , sao các cố nhân lãnh đạo mình không làm được việc đó nhỉ , mặc dù thực sự rất đúng , giặc pháp , Mỹ , cho đến quân Nguyên mông còn đánh thắng mà giặc trong nước tàn phá mà khó nhỉ . Tin cô giáo bị công an gọi là láo , cô này phải đưa vào ban tư vấn trung ương hoặc lãnh đạo cấp cao để lo cho dân cho đất nước
Bài thơ hay quá, nhưng đất nước mình do đời hiện tại của mình k biết giữ, không biết tôn tạo,k biết bảo vệ. Cái câu mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ô cha để lại, là sai vơi hiện tại, đời ô cha ta dành lại đất nước từ tay giặc mới có hòa bình cho con cho cháu giờ con cháu k biết tôn vinh. K biết giữ có trách thì trách xh hiên tai chư đâu thể trách ô, cha ta.
Bạn hiểu sai ý của tác giả, người ta nói ở đây là 80 nghìn tỷ của vinashine 80 nghìn tỷ của vinaline kìa, mỗi người dân oằn mình gánh 2 triệu đồng đấy, thế là không phải con cháu sinh ra đã gánh nợ nầng sao?
bạn nên tư duy đi nhé
Hình như theo thống kê mới nhất thì mỗi công dân VN đang gánh hơn 20 triệu đồng tiền nợ đó bạn. Mỗi đứa trẻ sinh ra không có tội và chưa biết phạm tội đã phải gánh nợ của đời cha ông nó tiêu hoang.
mỗi đứa trẻ sinh ra phải gánh 2000 000vnđ nợ công nha bạn, không biết thì im mồm.
Bài thơ đã dể lại cho nười đọc nhiều suy ngẫm, riêng từ ông, cha trong bài thơ cho vào nháy nháy thì chính xác hơn./.
Bài thơ đã dể lại cho người đọc nhiều suy ngẫm, riêng từ ông, cha trong bài thơ cho vào nháy nháy thì chính xác hơn./.
Đọc bài thơ, lại nhớ mẹ, những người nông dân quê tôi một nắng hai sương chưa thoát khỏi đói nghèo, bàn tay mẹ chai sần, mái tóc bạc trắng vẫn nắng mưa trên đồng ruộng
Bai tho noi qua dung roi.
Noi dung su thuc thi bao gay anh huong xau. Khong noi thi van cu xau ma con bi chui la ngu.
Đất nước mình giận quá phải không anh
Đảo nổi, đảo chìm quân thù đang xâm lấn
Đâm nát tầu dân chỉ gọi là tầu lạ
Sóng biển hôm nay hổ thẹn sóng Bạch Đằng xưa
Những điều bài thơ nói, ai cũng biết, nhiều phương tiện cũng đã nói, nhưng với tinh thần xây dựng; còn bài thơ này theo tôi là lợi dung phương tiện truyền thông để than thở hòng bôi nhọ quê hương, đất nước; kêu trời, không bàn giải pháp xây dựng và kich động, cho rằng, không có tương lai.
Không ai dám bắt cô giao đâu vì nếu bắt cô Lam bây giờ chế độ này sụp đổ ngay lập tức
Co gi dau ma ngo. Chuyen binh thuong gan 100 trieu dan ai cung hieu. Chi co moi quan chuc ko chiu hieu. Phe phan coi chung cho O TU DO. Thoi xin 2 chu binh yen.
Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…
Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…
Đất nước mình tủi quá phải không anh
Hoàng Sa, Trường Sa – bạn đang xây cất
Những hạm đội không chìm hướng tiếp tới chúng ta
“Giữ trọn chủ quyền” chỉ còn là lới nói đúng của ông cha…
Đất nước mình có đau quá không anh
Gia cố ghế quyền, đẩy nhanh tham nhũng
Lây dưới, lây trên, lây cả địa cầu
Mạnh nhất là khi ai nấy làm giầu…
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…
Doc tho xong chung ta can suy ngam lai chinh minh , xa hoi va dat nuoc Việt Nam! Ta . Chung ta dang duy tri y thuc ( vo than ) nhung viec lam thi het suc duy tam .
Chị Lan ạ! Chị thật dũng cảm. Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước. Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu
là Lam nhé, không phải Lan
Cô cần phải cảnh giác cao độ nếu như cô ngẫm lại sự ra đi của Lưu Quang Vũ và nhà thơ Xuân Quỳnh sau vở kịch Mụ Phay thời 1989
Tham nhũng của các quan chức còn thấy đươc tù các số liệu và ảnh hưởng trực tiếp đếnkinh tế nhà nước và gián tiếp đến người dân.
Còn Tham & Nhũng thì tệ hại cũng không kém, nó ảnh hưởng trực tiếp đến môi trường XH xung quanh. Ví dụ lợi dụng chức thủ trưởng tham lam gài cắm vào cơ quan mình hàng chục thân nhân mà không hề có năng lực. Đối với cấp dưới, nhân dân thì nhũng nhiễu hạch sách đủ đường kiểu “bới bèo ra bọ” để “đục nước béo cò”…
Ta vừa thấy trường hợp rất phổ biến này ví dụ như trong vụ “Quán Cà Phê Xin Chào”!!!
Những vấn đề cô Lam nói trong bài thơ là không mới, báo chí, nhiều chuyên gia cũng đã nói nhiều
4 câu thơ đầu hàm ý chê bai dân tộc Việt, từ bú mớm ngoài hàm ý dân tộc Việt còn trẻ con, còn thể hiện dân tộc ta luôn sống trong sự vay mượn, tự thân không sống nỗi cho mình, ý nầy muốn ám chỉ cái gì? Câu thứ tư cô cho rằng dân tộc ta luôn chấp nhân số phận, thực tế có đúng không? Tóm lại 4 câu đầu xuyện tạc lịch sữ dân tộc xuyên suốt 4000 năm
4 câu cuối từ “Anh ” là để ám chỉ ai, không chắc là người tình của cô ấy, cô ấy không bao giờ tìm đáp án lớn như thế nầy từ người tình, chắc chắc cô dùng chữ anh có chủ đích và muốn nhắm vào ai đó, 2 câu cuối giống như người bị bện nan y, hết thuốc, vái tứ phương cầu may mắn. Đất nước ta thực tế có bệnh nan y như thế không?
Thằng Lục này đúng là Lục súc thật!
Luc29/04/2016
“Những vấn đề cô Lam nói trong bài thơ là không mới, báo chí, nhiều chuyên gia cũng đã nói nhiều
4 câu thơ đầu hàm ý chê bai dân tộc Việt, từ bú mớm ngoài hàm ý dân tộc Việt còn trẻ con, còn thể hiện dân tộc ta luôn sống trong sự vay mượn, tự thân không sống nỗi cho mình, ý nầy muốn ám chỉ cái gì? ”
Không phải chê bai mà là phản ánh sự thật rằng dân tộc ta đang đi xuống về mặt nhận thức.
Không phải trẻ con mà là thiếu hiểu biết.
Ám chỉ chẳng phải quá rõ rồi sao, có mấy ai tự sống nổi cho mình,không bám bố mẹ thì ăn bám ông bà, thân mình lo chưa xong đi lo chuyện bao đồng…
“Câu thứ tư cô cho rằng dân tộc ta luôn chấp nhân số phận, thực tế có đúng không? Tóm lại 4 câu đầu xuyện tạc lịch sữ dân tộc xuyên suốt 4000 năm”
“Tóm lại”, có hiểu cái gì không mà đòi “tóm lại”. Bạn không hiểu hay cố tình không hiểu ý của tác giả? Bạn nghĩ sao mà một giáo viên dạy văn đi xuyên tạc lịch sử? Bạn nghĩ nếu cô xuyên tạc lịch sử thì cô còn ngồi được cái ghế giáo viên đấy à? Muốn phân tích thơ “làm ơn” đọc hộ tôi cái hoàn cảnh sáng tác nhé! Dân tộc ta không phải “luôn” chấp nhận số phận. Mà cái cô đang nói là hiện tại.
“4 câu cuối từ “Anh ” là để ám chỉ ai, không chắc là người tình của cô ấy, cô ấy không bao giờ tìm đáp án lớn như thế nầy từ người tình, chắc chắc cô dùng chữ anh có chủ đích và muốn nhắm vào ai đó”
Bạn nhất thiết phải dùng từ “người tình” à? Trong đầu bạn chỉ nghĩ đến cái đấy thôi à?
“cô ấy không bao giờ tìm đáp án lớn như thế nầy từ người tình” Cái điều đương nhiên này có cần thiết phải nói ra không?
“Anh” có thể là đồng nghiệp, là anh trai, là bậc đàn anh đi trước. Và thậm chí cô còn trả lời vấn đề của bạn rồi đấy thôi :”Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước”
Bạn không đọc kĩ thì đừng phán linh tinh hỏi vớ vẩn nhé. Cô liên tục hỏi “Anh”. Và cô đã nói: câu hỏi đấy dành cho trời xanh,người sau, người trước
Tức là “anh” có thể là trời, hậu thế hay tiền thế
“2 câu cuối giống như người bị bệnh nan y, hết thuốc, vái tứ phương cầu may mắn. Đất nước ta thực tế có bệnh nan y như thế không?”
Hai câu cuối với cái ý nghĩa rất đơn giản là: đất nước mình đang đi xuống và nguyên do thì cô không biết, mới “Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…”. Vậy thôi. Có nhất phải lôi ẩn dụ hoán dụ các kiểu như thế không?
Bài thơ rất giản dị, vô cùng giản dị, từ ngữ thế nào thì nó là thế ấy. Bạn bớt suy diễn đi nhé
Cai thang oc cho … may co ngon thi dung len chong lai tham nhung~ + nhung cai chay dua vi thanh tich di … tao san sang theo may … con o day , may noi xuyen tac ?? Xuyen tac cai gi ?? Quan Binh Thanh dang doi tien vi xu~ ly sai phap luat kia ?? Doi tien ma ko bik tien no di dau ve dau … cong an thi an tien cua nhan dan .. PMU18 .. no an xong .. an den noi~ ve huu roi ma con bi dem ra xu~ kia ?? Them vu o~ bien~ dong nua ?? Den chung nao bon may moi sang mat ra ?? Den bao gio chung ta moi bik doi hoi … co giao Lam .. neu co o Sai Gon .. em se den tim co .. om hon co …
Anh bạn Luc này thuộc loại dlv cỡ nào mà phê bình hung hăng quá vậy.Đã là văn thơ thì từ cổ xưa đến nay đều mang qui tắc:” Ý tại ngôn ngoại” như vậy đọc một câu thơ xong ta suy ngẫm để hiểu tác giả muốn ám chỉ cái gì? Nếu chưa hiểu thì đọc lại cho đến khi cái ý trong câu thơ vỡ òa ra mới biết vị nể tác giả đó.Nếu Luc tự cho mình có thể hiểu thơ văn thì nên cẩn thận đọc thơ của người khác,không vội vã phê bình thơ kiểu náy nhé.
đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì mà tự hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay
“4 câu thơ đầu hàm ý chê bai dân tộc Việt, từ bú mớm ngoài hàm ý dân tộc Việt còn trẻ con, còn thể hiện dân tộc ta luôn sống trong sự vay mượn, tự thân không sống nỗi cho mình, ý nầy muốn ám chỉ cái gì?”(Lục)
Có lẽ ám chỉ đất nước 4000 năm mà vẫn chưa biết biểu tình vì chưa có luật mà có vị ĐBQH nói là do dân trí ta còn thấp???
“Câu thứ tư cô cho rằng dân tộc ta luôn chấp nhân số phận, thực tế có đúng không? Tóm lại 4 câu đầu xuyện tạc lịch sữ dân tộc xuyên suốt 4000 năm” (Lục)
Chỉ có thời nay đăng ký kinh doanh chậm 5 ngày đã bị truy tố chủ quán “cà phê xin chào”để bỏ tù thôi! Dân có kiện thì là co0n kiến mà nghiến củ khoai thôi lấy ai mà bênh vực? vậy nên coi như là cam chịu số phận đồng nghĩa với không dám(không biết hay chẳng thiết) kêu đòi vì tầng lớp công quyền dựa vào nhiều văn bản giấy tờ nghị định lắm-Dân chỉ ù tai hoa mắt thôi…May mắn là có 1 nhà báo để ý tới còn hàng triệu trường hợp khác thì như thế thật…Lịch sử dân tộc mỗi thời kỳ một khác, có điểm mạnh điểm yếu khác nhau không thể chỉ thấy rừng mà không thấy cây được-Phải quan tâm đến cây là đúng vì nó là mục tiêu để phấn đấu của cả hệ thống…
Bạn ơi nguồn thảm sầu kia bởi
Số phận hay do chế độ này
Đất nước mình còn lắm chuyện lạ hơn thế/ Nhưng người ta cố tình bịt kín đó thôi/ Bịp từ cụ già đến lũ trẻ/ Bịp cả cô giáo và bịp cả tôi!
Ngẫm hay muôn sự tại trời (Vua, lđ – con trời),
Trời kia đã bắt làm người có thân.
Bắt phong trần phải phong trần,
Cho thanh cao mới được phần thanh cao.(ND)
BÀI THƠ RẤY HAY NHƯNG CHƯA ĐỦ VI CHƯA DƯA RA DC NGUYÊN NHÂN ĐẤT NƯỚC NÀY NHẦM DƯỜNG LẠC LỐI ĐỐ CÓ PHẢI LÀ DO ÔNG NGUYỄN ÁI QUỐC ĐÃ ĐƯA CÁI QUÁY THAI CNCS DU NHẬP VÀO VN KHÔNG
Đất nước mình đâu có ngộ chi em
Em chớ nhìn đời qua lăng kính hẹp
Để hiện đại phải cần có thép
Nhưng lũy tre làng vẫn đẹp tình thân
Đất nước mình có được nhân dân
Tài giỏi siêng năng chuyên cần chịu khó
Bốn ngàn năm vui chung sướng khổ
Dũng mãnh ,kiên cường, giữ đất tổ ông cha
Đất nước mình giàu tính vị tha
Hàng mấy nghìn năm không xóa nhòa đồng hóa
Bom đạn chiến tranh phố làng tàn phá
Nhưng xuân về đào vẫn nở muôn hoa
Đất nước mình đâu chỉ có xót xa
Dẫu trắng khăn tang vẫn hát ca vững bước
Làm kinh tế có thua có được
Nay nợ mai đòi lần lượt lo đâu
Đất nước mình rồi sẽ sang giàu
Bài giảng học sinh từ năm lớp một
Tiêu cực khó khăn sao mà hoảng hốt
Tuổi trẻ biết rằng đất nước sẽ về đâu
Cụ Tố Hữu sống lại phải sung sướng lắm vì ông có một học trò ngang tầm đến thế!…Nay nợ mai đòi…Biết đòi ai,chỉ xin được tiếp tục vay ODA còn trả nợ lại là việc của đời sau !Dân ta hy sinh quá nhiều mồ hôi và xương máu để có môt tổ quốc quá nhiều trăn trở trong lòng dân như hôm nay…Đó là nguồn gốc sức lan tỏa bài thơ của cô giáo LAM . Bài thơ của Ha Anh chỉ có dlv đọc và học thôi.
“Giết giết nữa bàn tay không phút nghỉ…”
” Dân có ruộng dập dìu hợp tác…”
“Ruộng chung mà sức cũng chung…”
(Tố Hữu)
“Đất nước mình có được nhân dân
Tài giỏi siêng năng chuyên cần chịu khó” (Ha Anh)
Đất nước mình những người giầu có
Lại thuộc về đầy tớ của dân.
Đất nước mình do ai cầm cân?
Bình luận mỗi người mỗi ý.Bài thơ hay,sâu sắc,phản ánh thực trạng hiện nay của đất nước và ý nguyện của nhiều tầng lớp.Một bộ phận không nhỏ lãnh đạo bị suy thoái đạo đức cách mạng,nạn chạy quyền chạy chức,ức hiếp dân lành,tiêu biểu như vụ ông Vươn,mới nhất là vụ “xin chào”.thử hỏi ai còn tin vào công lý đây.Ta đã làm rất nhiều,nhưng chưa đủ,chưa đủ vì chưa đầy túi của 1 số quan tham.muốn xây dựng đất nước mà đi đâu cũng phong bì thì hỏi còn ai muốn xây nữa.lên”hãy tự hỏi đất nước đã làm được gì cho ta”để ta còn báo hiếu chưa.phai không các bạn.
ông võ văn thưởng có dám nói thế không, hay chỉ nói được cần học tập các chú các bác nhiều hơn- như cần người để dìu dắt vậy. thế sao đủ tầm để tuyên giáo nhân dân.
Đừng tự ru ngủ nữa hãy tỉnh đi, đừng AQ nữa phải thực tế.
Bài thơ mang hơi thở của đương đại phản chiếu nhiều chiều. Mỗi người có cách hiểu riêng mình, nhưng nội dung không khác nhau là mấy.Ở đây chúng ta không bàn nghệ thuật bút pháp của thơ để bình,luôn có những câu hỏi nghi vấn làm cho người đọc cảm thấy phải suy nghĩ đa chiều.
Bài thơ hay, nói đúng thực trạng Đất Nước mình. Rất nhiều người chúng ta nói rât hay, nhưng làm có được không. Chúng ta có chịu hi sinh lợi ích của minh mình vì cái đúng không. Chúng ta hảy làm từ việc nhỏ nhất là xếp hàng đúng thứ tự, không vi phạm Pháp luật, không hối lô Công an giao thông, bác sĩ . . . Không dùng tiền và quan hệ để có công việc tốt hơn …
THƠ ANH TRẢ LỜI EM- CÔ GIÁO LAM
Đất nước mình có gì ngộ đâu em
Bốn ngàn tuổi dân vẫn không chịu lớn
Bởi chúng mình là con cháu rồng tiên
Tiên chẳng có nhưng rồng thì có
Loài địa long-giun đất chịu xéo quằn.
Đất nước mình c ó g ì lạ đâu em
Kh ông chỉ có tượng đài ngàn tỉ mà còn nhiều cái nhất nhất hành tinh
Đầu độc biển xanh mà bảo hoa tảo nở
Thì sinh mạng con người cũng chỉ như cái móng tay.
Đất nước mình c ũng ch ẳng buồn đ âu em
Ngoài biển bạc rừng vàng vẫn còn nhiều boxit
Rừng đã hết, chẳng còn lâm tặc nữa
Biển chết rồi “tầu lạ” cũng tránh xa
Đất nước mình c ó m ột ch út đáng thương
Nếu con cháu sau này không trả nổi món nợ ông cha để lại
Di sản cho con là câu hát bí thương bầu
Trước năm châu m ột cường quốc Ô Sin c ũng ch ẳng ng ại c úi đ ầu.
Đ ất n ư ớc m ình r ồi s ẽ đi v ề đ âu?
M ấy m ươi n ăm qua nh ờ c ó (…) d ẫn đường
Đ ư ờng kh ông bi ết, nh ưng quy ết đ ón đ ầu đi t ắt
V ậy c ần g ì g ửi ng ư ời tr ư ớc, k ẻ sau
Đ ã t ụt h ậu cu ối c ùng r ồi, ch ẳng t ụt n ữa đ ư ợc đ âu.
30-4-2016- Duong quang nguyen
facebook van bi khoa thoi, bao la cai
Cám ơn cô giáo đã gieo vần cho những trang thực tế phũ phàng, đau đớn nhất trong lịch sử quốc gia dân tộc Việt Nam . Có cảm giác nhân dân bị phản bội.
EM HỎI GÌ NGỘ QUÁ?
Gửi em gái miền Trung nhân đọc bài thơ: “Đất nước mình có ngộ quá không em!”
Em hỏi câu gì mà ngộ quá em ơi
Học lớp mấy rồi mà bảo dân tộc mình chưa lớn
Từ buổi hồng hoang đang còn bú mớm
Đã vươn mình đứng dậy viết hùng ca
Em hỏi câu gì mà lạ quá em ơi
Bốn ngàn năm ông cha mình giỏi lắm
Biết nắm tay nhau kẻ thù nào cũng thắng
“Rũ bùn đứng dậy sáng lòa”!
Em hỏi câu gì mà buồn quá em ơi
“Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết”
Em đã làm gì cho rừng, biển đẹp thêm
Ở ngoài kia người lính thức thâu đêm
Canh biển bạc, rừng xanh và cánh đồng lúa biếc
Canh giấc ngủ em thơ, để biển kia không chết
Nào có ai đâu nói chữ “kêu đòi”
Hãy mở lòng ra đừng quanh quẩn hẹp hòi
Hãy sắn tay lên sẻ chia cùng đất nước
Đừng viết lời buồn “gửi người sau, người trước”
Đừng hỏi những điều “Tổ quốc phải cho em”.
Đất nước mình qua bao cuộc trường chinh
Cha “sẻ dọc Trường Sơn” người còn đầy thương tích
Mỗi tấc đất quê mình chịu ngàn cân đạn địch
Mẹ vẫn gập gầy hàn gắn những hố bom
Di sản mai ngày ta để lại cháu con
Là lịch sử oai hùng bốn ngàn năm giữ nước
Là bản tình ca bốn ngàn năm dựng xây Tổ quốc
Là anh và em đang viết tiếp những công trình
Đừng vội hỏi lợi quyền ở đâu, ai mang đến cho mình
Mỗi cuộc sinh thành đều phải qua thai nghén
Mang nặng đẻ đau và phải chờ đến hẹn
Gánh nợ nần thì có lạ gì đâu!
Đứng trước năm châu ta cứ ngẩng cao đầu?
Cứ hãnh diện bắt tay cùng bè bạn
Cùng thế giới vươn mình cho ngày mai tươi sáng
Cho anh và em cùng con cháu muôn đời.
Phương Vinh
“Đất nước mình qua bao cuộc trường chinh
Cha “sẻ dọc Trường Sơn” người còn đầy thương tích”
Sao lại dắt dân vào trận mạc điêu linh
Nhầm lẫn bạn thù, mất đi biển đảo
Đẩy đất nước vào làm ăn chao đảo
Tham nhũng sinh sôi như cỏ dại bốn mùa?
“Kẻ thù buộc ta ôm cây súng” mà bạn!
Chắc bạn chưa hiểu lắm về lịch sử dân tộc Viêt Nam ta- Một dân tộc yêu nước, yêu chuộng hoà bình và lẽ phải, nên mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng thì tinh thần ấy lại kết thành những làn sóng mạnh mẽ nhấn chìm lũ bán nước và cướp nước. Đó là một sự thật lịch sử mà dù ở bên này hay bên kia chiến tuyến cũng không thể phủ nhận. Mình không hề có ý dám trách bạn không biết nhiều về lịch sử nước nhà, nếu có thì lời trách móc đó sẽ được gửi vào đúng địa chỉ của nền giáo dục Việt Nam- nơi mà người ta đang coi thường môn học lịch sử, làm cho tuổi trẻ như bạn không còn biết gì tới những gì ông cha ta dã làm.
Trong công cuộc cải tạo xã hội, mở cửa để đón hội nhập, chắc chắn chúng ta sé đón được những lán gió mát nhưng cũng không tránh khỏi những làn gió độc hại, trong đó có những kẻ cơ hội len chân vào như những tên trộm vào nhà chúng ta dù có được bảo vệ rất tốt. Rồi các thế lực thù địch bên trong, bên ngoài nữa! Tránh sao được những khiếm khuyết! Trên một bàn tay cũng có ngón ngắn ngón dài; trong một gia đình còn có người thế này người thế khác, huống chi là cả một xã hội?!
Điều quan trọng mà bạn cũng nên ghi nhận, đó là các nhà lãnh đạo đất nước họ đã nhình thấy rất rõ những yếu kém và cả những thói hư tật xấu để sửa chữa, khắc phục, cố gắng đứng về phía nhân dân lo cho dân và bảo vệ nhân dân. Phần đông họ đang làm điểu đó. Một con sâu, một bầy sâu sẽ làm rầu nồi canh, nhưng để tiêu diệt bầy sâu ấy, không phải một sớm một chiều mà làm được. Điều đó, rất cần thái độ đúng đắn và tinh thần trách nhiệm của các nhà lãnh đạo nhưng cũng không thể thiếu sự chung tay, ứng xử đúng mực của mỗi người dân.
Hôm nay, cả nước đang hướng về miền Trung, hãy đóng góp tích cực những gì có thể. Mình tin, các nhà lãnh đạo cũng đang rất đau lòng về những lời quở trách của nhân dân, vì thế họ cũng đang gồng mình lên, thậm chí nhảy xuống biển để tắm, ăn cá và mua cá của ngư dân về cho gia đình cùng ăn, tìm mọi cách tháo gỡ khó khăn của ngư dân. Hàng trăm tấn gạo, hàng hoá đã được chuyển đến đồng bào miền Trung. Sự kiện cá chết hàng loạt vừa rồi là hy hữu, lần đầu tiên sảy ra ở nước ta, không tránh khỏi sự lúng túng ngỡ ngàng và trậm trễ. Thủ tướng chính phủ đã đến tận nơi để chỉ đạo kiên quyết tìm ra nguyên nhân và xử lý đến cùng nếu có sai phạm thật sự của con người dù đó là ai!
Tôi đồng ý với Phương Vinh là:
“Đừng vội hỏi lợi quyền ở đâu, ai mang đến cho mình?
Mỗi cuộc sinh thành đều phải qua thai nghén
mang nặng đẻ đau và phải chờ đến hẹn
Gánh nợ nần thì có lạ gì đâu”
Bạn nhé!
Chúc bạn luôn thành công!
GỬI EM CÔ GIÁO MIỀN TRUNG
Anh gửi cho em bài thơ Đất nước,
Đất nước mình – Đất nước bốn ngàn năm,
Dằng dặc máu xương lớp người đi trước,
Nước mắt, mồ hôi thấm đẫm đất ta nằm.
***
Đất nước mình có gì ngộ đâu em,
Bốn ngàn năm đã lúc nào ngơi nghỉ,
Bốn nghìn tuổi – Ta không còn ấu trĩ,
Nhưng Trái đất này chưa phải chiếc nôi êm.
Đất nước mình cũng chẳng lạ đâu em
Có ma quỷ – thánh thần cùng tồn tại.
Gạn đục khơi trong, biết điều phải trái,
Ta hãy là ta, bay giữa cuộc đời.
Đất nước mình cũng có lúc buồn vui.
“Biển bạc – rừng vàng” học thời thơ bé
Nay ta lớn được biết điều khác thế:
“Tâm – sức” con người mới vạn lần hơn.
Đất nước mình nghèo, thương lắm hỡi em.
Đường nhựa, cầu, kênh, toàn vay bè bạn
Nhưng đáng trách là điều khốn nạn
Có kẻ tham vào xương thịt của mai sau.
Em hỏi anh Đất nước sẽ về đâu?
Ai cũng muốn đến bến bờ hạnh phúc!
Hãy trăn trở, hãy góp cùng “Tâm -sức”
Chèo lái cuộc đời về hướng Ta yêu.
Đất nước đẹp vô cùng sao Bác phải ra đi?
Để đến bây giờ biển đảo thiếu, bẩn đi!