Home » Thế giới, Tiêu biểu sideshow, Tiêu Điểm » Bốn phong trào chính trị tồi tệ nhất của ĐCSTQ
Sau đây là bản tổng kết bốn cuộc cách mạng và đàn áp tàn bạo nhất trong 60 năm cầm quyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

1 . Đại nhảy vọt và Nạn đói lớn (1958-1962):

SỐ NGƯỜI CHẾT: 40 triệu

Hàng triệu người chết đói trong Nạn đói lớn mà bắt nguồn từ chiến dịch Đại nhảy vọt. (Ảnh do Tân Đường Nhân cung cấp)


Đại nhảy vọt là một chiến dịch của ĐCSTQ, trong đó yêu cầu tất cả người dân Trung Quốc phải tham gia sản xuất thép, buộc nông dân bỏ hoang vụ mùa của họ. Đây là một thảm họa kinh tế dẫn tới Nạn đói lớn, một nạn đói toàn quốc đã lấy đi 40 triệu sinh mạng, và được giải thích một cách chính thức là “ba năm thiên tai.”

Ông Giang, đến từ huyện Xia, tỉnh Sơn Tây nói: “Nhiều ngôi làng nhỏ đã bị chết sạch khi cả gia đình người nông dân lần lượt chết đói.” “Người ta ăn mọi thứ. Gia đình nào cũng có người chết. Thi thể ở khắp mọi nơi. Cuối cùng, người ta bắt đầu ăn thịt người, bao gồm cả người còn sống và thân nhân.”

Khi nông dân đã quá đói và cướp ngũ cốc trong kho lương thực, Đảng Cộng sản đã ra lệnh bắn vào đám đông để đàn áp và dán nhãn họ là “phần tử phản cách mạng.”

2 . Cách mạng Văn hóa (1966-1976):

SỐ NGƯỜI CHẾT: 7,73 triệu

Hành quyết tùy tiện là điều bình thường trong thời Cách mạng Văn hóa. (Boxun.com)

Cách mạng Văn hóa là thời kỳ cực tả điên cuồng nhất tại Trung Quốc. Giết chóc đã trở thành một cách đua tranh để người ta bày tỏ vị thế cách mạng của mình, cho nên sự tàn sát “kẻ thù giai cấp” là cực kỳ độc ác và tàn bạo. Mục đích của Mao là tái chiếm quyền lực sau khi thất bại trong chiến dịch “Đại nhảy vọt”. Đây là một cuộc tập dượt toàn quốc chưa có tiền lệ nhằm hủy diệt nhân tính.

Cô Trương Chí Tân là một trí thức đã bị tra tấn đến chết bởi ĐCSTQ trong thời Cách mạng Văn hóa vì đã chỉ trích sự thất bại của Mao trong chiến dịch Đại nhảy vọt và dám công khai nói lên sự thật.

Lính cai ngục đã nhiều lần lột hết quần áo của cô, còng tay cô sau lưng và ném cô vào xà lim nam để những tên tù nhân nam hãm hiếp cô cho đến khi cô phát điên. Nhà tù sợ cô sẽ hô khẩu hiệu phản đối khi bị hành quyết nên họ đã cắt hở cuống họng trước khi giết chết cô.

3 . Cuộc thảm sát Thiên An Môn (1989):

SỐ NGƯỜI CHẾT: hơn 3.000

Sinh viên bị thảm sát trên quảng trường Thiên An Môn vào ngày 04 tháng Sáu năm 1989 sau cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ. (Boxun.com)


ĐCSTQ đã bắn vào sinh viên trên quảng trường Thiên An Môn vào ngày 04-06-1989 để đáp trả đòi hỏi dân chủ sau thời kỳ Cách mạng Văn hóa.

Đây là lần đầu tiên quân đội của ĐCSTQ tàn sát thường dân một cách công khai nhằm đàn áp cuộc biểu tình của nhân dân chống nạn biển thủ, tham nhũng, sự cấu kết giữa viên chức chính quyền với doanh nhân và đòi hỏi tự do báo chí, ngôn luận và hội họp.

Trong cuộc thảm sát Thiên An Môn, để kích động sự thù hằn giữa quân đội và thường dân, ĐCSTQ thậm chí đã dàn dựng cảnh người dân đốt cháy xe quân sự và giết chết binh lính và đạo diễn thảm cảnh Quân đội Nhân dân tàn sát chính người dân.

4. Cuộc đàn áp Pháp Luân Công (1999-đến nay):

SỐ NGƯỜI CHẾT: Không rõ

Cảnh sát và đặc vụ Trung Quốc đã giết chết hàng ngàn học viên Pháp Luân Công bằng cách đánh đập và tra tấn kể từ năm 1999. Đây là sự đáp trả lại những cuộc biểu tình yên hòa (Minghui.org)


Cuộc đàn áp Pháp Luân Công, một môn tu luyện tinh thần phổ biến tại Trung Quốc đã bắt đầu vào tháng 7 năm 1999 và tiếp diễn cho đến ngày nay. Giang Trạch Dân đã ra lệnh bức hại các học viên Pháp Luân Công: “bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể.”

Các học viên đã bị tra tấn và đánh đập cho tới chết, bị đưa tới bệnh viện tâm thần và bị cưỡng hiếp. Nhiều người trong số họ đã bị giết chết, trong khi nội tạng của họ bị lấy đi và bán trên thị trường chợ đen. Hàng chục ngàn người mà từ chối tiết lộ tên được cho là đã bị giết chết theo cách này.

Học viên Pháp Luân Công, cô Cao Dung Dung đã bị cảnh sát bắt đi và giam tại một trại lao động. Vào ngày 07-05-2004, cô đã bị tra tấn bằng dùi cui điện liên tục trong 7 giờ đồng hồ. Việc tra tấn đã làm cháy da mặt, da đầu và cổ của cô, gây ra biến dạng nghiêm trọng. Gương mặt nhẵn nhụi của cô đầy những vết sẹo, vết phồng rộp và tóc của cô dính đầy máu và mủ. Cô trốn thoát, nhưng đã bị bắt lại và tra tấn đến chết vào tháng Ba năm 2005 ở tuổi 37.

Tác giả: Charlotte Cuthbertson

(Theo The Epoch Times)



7 ý kiến dành cho “Bốn phong trào chính trị tồi tệ nhất của ĐCSTQ”

  1. Cu tí 22/04/2011

    “Thổ phỉ trị dân” ráng chịu đi.

    Reply
    • thuong 08/08/2016

      Đứa nào đưa ra ý thức hệ giai cấp để chém giết nhau, đứa đó phải chịu tội đầu tiên, kế đến là đứa trực tiếp thi hành lệnh mất nhân tính.

      Reply
  2. Nguoi Viet, 15/06/2011

    Đúng là lũ rừng rú mọi rợ…

    Reply
  3. lŨ Quỷ 16/06/2011

    Lũ quỷ TQ trải qua hàng nghìn năm với bao việc làm kinh tởm mọi thời đại. Từ thời tẦN tHUỶ hOÀNG đến nay, biết bao nhiêu cuộc thảm sát người dân vô tội, không hiểu có thần phật không chứ lũ quỷ này không có chỗ cho chúng nó tồn tại, đả đảo CS TQ, đả đảo lũ mọi Mao, Bình, Dân, Đào…

    Reply
  4. kẹp 17/06/2011

    Đảng CS trung quốc thik nhất là giết người trung quốc
    Ko khác gì thời phong kiến
    chẳng qua chỉ khác tên gọi

    chính quyền thôí nat’

    Reply
  5. cell 21/06/2015

    Tôi mong rằng lịch sử sẽ phán xét một cách công bằng với những loại tội đồ của dân tộc.Nguồn gốc của chúng thường xuất phát từ những gia đình bần cố nông,ít học thức nên cách hành sử đến cách cai trị đều có thiên hướng lợi ích và bộc lộ bản chất lưu manh được hệ thống hóa từ thời kỳ này sang thời kỳ khác của nhân loại.

    Reply
  6. Đức 14/05/2016

    Ăn thịt đồng loại, chỉ có ở 1 số loại côn trùng và 1 số trường hợp đói quá hay bị điên. Còn ở nước bạn thì ăn ngay cả lúc no. Khủng khiếp !

    Reply

Ý kiến dành cho kẹp